MỘT THỜI ĐỂ NHỚ
Môt thời để nhớ là môt trang thơ thu nhỏ gợi nhớ lai một thời son trẻ đi qu
Trong tim con… Mẹ mãi là đẹp nhất
Dù là người đi chân đất… nông dân
Mẹ cấy cày làm lụng để nuôi con
Hương tóc… quện mùi bùn non lam lũ…
Vòng tay Mẹ ôm con vào giấc ngủ
Bầu sữa thơm cho con bú bao ngày
Việc ruộng đồng Mẹ gánh ở trên vai
Mồ hôi mặn bạc xơ hai vạt áo…
Năm tháng ấy… có Mẹ Cha tần tảo
Nuôi đàn con lo cơm gạo nhọc nhằn
Những đêm dài thao thức mắt chong chong
Trời tảng sáng… chếch bóng trăng… chợp mắt.
Tháng năm qua… con cũng dường quên mất
Mẹ đã già, mái tóc đã trắng phơ
Bởi trong tim con từ thuở ấu thơ
Mẹ vẫn mãi đẹp như ngày xưa ấy…
Bỗng một hôm soi gương con cũng thấy
Tóc con giờ lược chải… sợi trắng tinh
Phút chiêu đăm con mới hiểu lòng mình
Luôn giấu Mẹ… trong tim con trẻ mãi….
TRONG TIM CON… MẸ LÀ NGƯỜI ĐẸP NHẤT.
HKL.
Timhyeuvanoinho.net
Một thời để nhớ .
Rồi nhớ mãi thôi.
NHỚ KHÔNG EM
Nhớ không em ngày xưa tụi mình đó
Ngọn đèn dầu ngày đó học chung đêm
Anh dốt quá cứ nhờ em chỉ thêm
Hồi đó Chiến tranh em giỏi cực kỳ
Tháng nào xếp hạng không nhất cũng nhì
Con gái sao mà học giỏi toán ghê
Em giỏi đến nỗi anh phải si mê
Lớn lên xinh đẹp cũng khỏi chê
Rồi chiến tranh bùng nổ mình xa quê
Anh vào lính chia tay em trong đêm
Em lạc loài ra phố thị học thêm ...
Gắng học đi em hoà bình gặp lại
Từ đó anh xa em xa mãi mãi
Cho đến bây giờ chưa gặp lại nhau
Trái ❤️ này luôn mang một vết đau...
Nhớ mãi không quên một thời son trẻ...
BINH TRAN
HẠ THƯƠNG
Mình xa nhau một chiều mùa hạ
Mấy mùa phượng nở đã trôi qua
Tụi mình hai đứa vẫn cách xa
Anh vẫn còn biên đảo trường sa
Nhìn màu hoa đỏ nhớ quê nhà
Biết quê hương giờ đang vào hạ
Lòng buồn man mác nhớ em xa
Bỡi anh lính chiến đang xa nhà
BINH TRAN
TRẢ LỜI EM...
Em lấy chồng anh có giận không?
Bây giờ anh còn nhớ em hông ?..Anh xin trả lời tất cả là KHÔNG
Viêc lấy chồng anh rất cảm thông
Ngày đi anh dặn cứ lấy chồng
Đời lính biết có về được không
Ngày đó chiến trường Kam ác liệt
Em có chồng đừng đợi với trông
Ngày trở về đò cũ sang sông...
Anh như lạc mất một bông hồng
Tình cờ gặp lại trên bến xưa...
Em có con tay bế tay bồng...
Thương thương lắm nhưng em có chồng
Ngày về, năm tháng cứ hoài mong
Biết làm sao ván đã đóng thuyền
Thôi đành lạc mất một bóng hồng.
BINH TRAN
VỀ ĐI ANH
Về đi anh ! Phố vắng tàn đêm
Người ta trong giấc ngủ êm đềm
Thương anh...còn loanh quanh ngoài phố
Rời quê ra phố kiếm chén cơm
Đêm nay không biết anh ngủ đâu
Công viên góc phố cảnh u sầu
Em sợ đêm nay trời mưa quá
Không chỗ ngủ thức trắng đêm thâu
Thương anh quá ! Tóc đã bạc màu
Đêm tàn phố vắng đạp loanh quanh ...
BINH TRAN
ĐÔI BẠN
Xưa. tôi với bạn chung trường chung lớp
Năm tháng học trò hai đứa thân nhau
Hai mái đầu xanh nay đã bạc màu
Chiều nay gặp lại thương thương nhớ nhớ
Nhớ con đường đi học ngày hai buổi
Nhớ gô cơm muối mè với đậu phộng
Nhớ những ngày mưa gió lạnh chiều đông
Nhớ hôm tan trường gặp phải bão giông
Tụi mình hai đứa mưa ướt sạch trơn
Dắt bộ xe đạp hơn mười cây số
Qua cầu Đà rằng vẫn còn giông tố
Thấy thương bạn quá cứ run cầm cập
Cảm lạnh mấy ngày tôi viết bài thay...
Kỉ niệm ngày xưa nhớ mãi hôm nay...
Rồi lớn lên bạn gặp phải duyên may
Có chồng phố thị như đời đổi thay
Tôi mãi quê nghèo từ ấy đến nay
Đời tôi bạc phận gặp chồng chẳng hay
Sáng uống chiều say tối sĩn lăn quay
Nói hoài nói mãi riết đành bó tay...
BINH TRAN
MỘT ĐÔI
Tuyệt vời hoa tím một đôi
Khai hoa nở nhụy cho đời thêm hương
Lá xanh hoa tím tuyệt vời
Nở hoa trên cát không lời oán than...
BINH TRAN
Hạnh phúc tuyệt vời
THÁNG TƯ
Có một tháng tư
Ở thế kỷ trước
Ghi vào lịch sử
Oai hùng tháng tư
Tháng tư chiến thắng
Lẫy lừng tháng tư
Tháng tư lịch sử
Đi vào thi ca
Như có Bác Hồ
Ngày vui đại thắng...
Bài ca loan truyền
Đi đến muôn nơi
Hàng triệu người vui
Trong niềm chiến thắng
Hàng triệu người buồn
Nhà cửa tan hoang
Mẹ già chờ cửa
Mòn mỏi ngóng trông
Đứa con đi B
Sao chưa thấy về...
Vợ đi tìm chồng
Khắp nẻo đường quê
Cha tìm con thơ
Lạc trên đường 7...
Tháng tư năm ấy
Tụi mình chia tay
Tháng tư năm này
Gặp lại nơi đây
Niềm vui mấy mấy
Bốn mươi bảy năm
Kẻ mất người còn
Giờ bao nhiêu đấy...
BINH TRAN
CHIÊÙ NGOẠI Ô
Ngoại ô buồn hoàng hôn ngã bóng
Trời về chiều còn gì trông ngóng
Ta phương này đơn côi chiều nhớ
Người phương đó có nhớ tôi không
BINH TRAN
LẺ BÓNG
Thương ai gói chiếc phòng đơn lẻ
Còn tôi cô đơn giữa trưa hè
Anh và em nếu được chung đôi
Hai đứa mình hạnh phúc mãi thôi...
BINH TRAN
Một thời để nhớ
NỖI BUỒN CHIỀU ĐÔNG
Đưa tay đón hạt mưa rơi
Mà lòng nhung nhớ một người thuở xưa
Nhớ người năm ấy chiều mưa
Che chung tấm nhựa chiều mưa năm nào
Chiều nay thấy nhớ làm sao
Bây giờ anh ở phương nào vậy anh.
BINHTRAN
MỘT THỜI ĐỂ NHỚ
Một thời để nhớ ..nhớ mãi thôi
Để nhớ một người mà tôi phải nhớ
Nhớ hoài nhớ mãi nhớ khôn nguôi nhớ
Vẫn biết người ấy đã xa tôi....
Xa lâu lắm rồi ...tôi vẫn nhớ
Ánh mắt nụ cười duyên quá thôi
Người đi để lai trong tôi..
Mùa THU buồn trong ảm đạm
Người mang đi mùa XUÂN đầy hương sắc
Mùa đông giá lạnh tôi ôm mang...
Sinh nhật su su
ANH CÒN NỢ EM
Anh vẫn còn nợ em
Mối tình đầu tan vỡ
Một bài thơ dang dở
Viết hoài vẫn chưa xong
Anh vẫn còn nợ em
Nụ hôn đầu bỡ ngỡ
Em thẹn thùng mắc cỡ
Bây giờ anh cứ nhớ...
Anh vẫn còn nợ em
Nụ hôn đầu vội vã
Đường tình chia đôi ngả
Chiều đông, hanh ,khô khan...
BINH TRAN