Quán Chay Hỷ Lạc

Quán Chay Hỷ Lạc

Contact information, map and directions, contact form, opening hours, services, ratings, photos, videos and announcements from Quán Chay Hỷ Lạc, Vegetarian/Vegan Restaurant, .

29/11/2021

CHÚNG SINH KHỔ NGUYỆN XIN CỨU KHỔ

Gần đây, tôi thấy có một vị Phật tử bị chấp vào tà kiến như sau :
Trong thời buổi dịch bệnh như hiện nay, có rất nhiều người đang phải trả nghiệp bị bệnh, bị đói, bị tù túng...

Vị chấp vào tà kiến này cho rằng :
" Không nên đi giúp đỡ cứu trợ những người đang bị khó khăn như kể trên, vì họ đang trả quả báo, cứ để cho họ trả cho mau hết nghiệp, chứ mình can thiệp vào thì họ sẽ không chuyển được nghiệp ".
Nghe thì có vẻ có lý đúng không quý vị, nhưng đây là một tà kiến hết sức sai lầm nghiêm trọng.

Vị nào chấp như thế, thì khi bị bệnh, bị tai nạn... đừng có đến bệnh viện đừng có gặp bác sĩ, hãy cắn răng mà chịu đựng để cho hết nghiệp.

Chúng sinh thì ai cũng có nghiệp ác cả, chẳng qua là ít hay nhiều mà thôi, và khi đã có nghiệp ác thì sẽ có quả báo đau khổ xảy ra.
Như quả báo bị đói không có gì ăn, quả báo bị bệnh, quả báo bị ngộp thở, quả báo bị tù túng ở tù, ....

Khi họ bị quả báo như vậy, chúng ta cần phải phát tâm từ bi, để đến cứu giúp, đây là sự gánh nghiệp một vài phần cho họ, giúp họ giảm bớt khổ đau khi đang trả nghiệp.

Người giúp như vậy sẽ được rất nhiều phúc báu , nghĩa là sau này nếu mình bị khó khăn cũng sẽ có nhiều người đến giúp mình.
Còn nếu chúng ta chấp vào tà kiến không chịu giúp người khác, để cho họ trả nghiệp, thì tới lúc mình khổ cũng vậy, sẽ chẳng ai đến giúp, như bị tai nạn rồi cứ nằm đó cho đau đớn, chảy máu,...và sợ khi không có ai giúp như thế các vị sẽ không có vượt qua được đâu, sẽ mất mạng sớm.

Do đó, người chấp vào tà kiến là không chịu giúp người khác khi họ bị quả báo khổ là hết sức nguy hiểm.

Chấp như thế, sống như thế thì sau khi chết rất dễ đoạ vào súc sinh, lúc này khi sống trong kiếp của các loài súc vật, quý vị sẽ cảm nhận được sự lạnh lẽo, ít có tình cảm của loài súc sinh.

Hơn nữa, khi chấp vào tà kiến như vậy thì sao quý vị có thể ngồi mà tụng kinh, trì niệm chú Đại Bi hay là niệm danh hiệu của Đức Quán Thế Âm Bồ Tát, hay Ngài Địa Tạng Vương Bồ Tát được....
Bởi vì hạnh nguyện của các Ngài là cứu khổ chúng sinh mà.

Trong khi các vị không có chịu cứu khổ chúng sinh, cứ để mặc cho chúng sinh khổ, thì sao xứng đáng trì niệm danh hiệu của các Ngài được.

Khi đã xưng tán danh hiệu các Ngài, thì các vị cần phải tập sống giống như hạnh nguyện của các Ngài thì mới tương ưng, mới linh ứng.
( Không được 10 phần thì cũng được 1,2 phần ).

Như hạnh nguyện của Đức Địa Tạng Vương Bồ Tát là :
" Khi nào Địa ngục chưa trống không thì Ngài chưa thành Phật "
Thì các vị trì niệm danh hiệu của Ngài, ít ra cũng phải cứu độ được vài người chứ, như lúc nhiều người đang bị cách ly không có lương thực, ta cũng mua và cho được vài suất miễn phí, để họ ăn sống cầm cự được một tuần hai tuần...
Đây là đang cứu độ chứ gì nữa.

Tóm lại :

Là người đệ tử Phật quý vị cần phải có tâm từ bi lớn, cứu độ lớn để giúp đỡ chúng sinh.
Đây là cách để chuyển hoá lòng ích kỷ của chính mình rất tốt, lại còn giúp tăng trưởng được lòng vị tha, tâm từ bi, gia tăng được công đức phước báu, ....

Những yếu tố này mà thành tựu, thì con đường tu của quý vị đang tiến về gần hơn với Chư Phật, Bồ Tát. Còn cứ chấp vào tà kiến như trên, thì ngày quý vị được trở về với cõi Phật hơi bị xa đấy...

Nam Mô Đại Từ Đại Bi Quán Thế Âm Bồ Tát

18/11/2021

Sự Tĩnh Lặng giữa đời...

Nhiều người cả đời mãi đi tìm kiếm cho mình một góc tĩnh lặng giữa cuộc sống ngày càng ồn ào hơn, tìm một mái hiên mưa, một dòng suối vắng, một cảnh chùa xưa, rồi quên mất góc tĩnh lặng thật sự cho mình giữa thế gian vô thường này chính là tâm mình khi được che chắn cẩn thận.

Người đời thường đổ cốc nước đục trong tay đi rồi chạy vạy ngược xuôi khắp cuộc đời gió bụi này tìm một cốc nước trong. Tìm cả đời không thấy.

Đâu hay: chỉ cần để yên một lát, trong tay đã có được một cốc nước trong.

Đâu biết: ngược xuôi phiêu bạt cả một đời không bằng một phút tĩnh lặng.

Chỉ cần lòng tĩnh lặng là đã có thể lắng hết bụi bặm xuống, trả hết bất an về với gió mưa; và ngay ở tại nơi đó, trở thành một góc tĩnh lặng, một ngôi nhà nhỏ cho mình, được che lợp cẩn thận giữa cuộc đời gió mưa.

Phía sau mỗi vết sẹo lành đều có một câu chuyện đớn đau của nó; và phía sau sự tĩnh lặng bền vững của một người cũng có một câu chuyện bão giông của nó, nhưng đã lặng rồi.

- Trăm năm lòng vẫn dặn lòng

Việc đời muôn sự như dòng nước xuôi...

17/09/2021

LOẠI PHUỚC BÁO DIỆU KÌ.!!!

Trước kia tạo nghiệp li bì
Phạm nhiều điều cấm chỉ vì lợi thân
Dễ dàng nổi nóng nổi sân...
Rất dễ tạo tác những nhân không lành

Bởi khi chưa biết tu hành
Chưa có phước đức để dành hậu lai
Khó mà phân biệt đúng sai
Làm mà không biết hại tai khôn lường

Nhưng sau khi tới Phật Đường
Biết nghe chánh pháp niệm thường A Di
Đã hướng tam bảo quy y
Sẽ có phước báo rất chi diệu kì

Ví dụ khi muốn làm gì
Khởi tâm ganh ghét so bì đi ha
Tự nhiên tâm trí khởi ra
Như có ai nhắc nhở ta điều gì

Đây là phước báo vô nghì
Hào Quang Chư Phật gia trì độ ta
Giúp cho ta biết xét tra
Để ta không có làm ra quấy xằng

Trăm ngàn các loại phước lành
Không gì có thể sánh bằng phước ni
Tịnh tâm bạn ngẫm kĩ đi
Xem có phải đúng những gì kể trên.!!!
__(())__
Nam Mô Đại Bi Quan Thế Âm Bồ Tát

Tự thuần thiện.

Nguyện đem công đức này
Hướng về khắp tất cả
Đệ tử và chúng sanh
Đều trọn thành Phật Đạo.

31/08/2021

CÁ LƯƠN TRẢ THÙ

Có người họ Lục ở Quý Châu, đã hơn 60 tuổi, rất thích ăn lươn. Ông thích đến nỗi mỗi bữa cơm hằng ngày nhất định phải có món lươn hầm thì mới chịu ăn và ăn rất ngon. Thật chua xót thay, để đổi lấy sự ngon miệng cho ông mà biết bao nhiêu con lươn đã bị sát hại.

Có một hôm, ông đến chợ mua lươn. Ông đòi chọn những con mập lớn. Bấy giờ, người bán lươn mới nhường cho ông tự chọn lấy. Ông Lục liền xắn tay áo thò vào chum mò bắt lươn, nào ngờ bầy lươn hè nhau cắn chặt vào cánh tay ông. Bị cắn đau, thêm phần hoảng sợ, nên sắc mặt ông tái xanh, té xỉu ngay xuống đất. Nhưng bầy lươn vẫn không chịu nhả ra, chụm thành một xâu đeo lủng lẳng trên tay ông.

Lúc ấy, người trong chợ vây quanh đứng nhìn rất đông. Con ông hay tin liền chạy đến, nhờ mọi người phụ khiêng ông về nhà. Trước tình cảnh ấy, người nhà của ông đành phải dùng dao cắt đứt mấy con lươn. Song, phần đuôi lươn thì rơi xuống, mà đầu lươn vẫn không chịu nhả rời cánh tay ông. Không biết trải qua thời gian bao lâu, chúng nó mới chịu nhả ra. Nhưng hỡi ôi! Trên cánh tay ông, chỗ bị lươn cắn đã không còn một chút thịt. Ông họ Lục rên la hồi lâu rồi tắt thở!

BẮT ẾCH BỊ QUẢ BÁO

Năm Đạo Quang thứ 16 (1836), ở Tô Châu có vị quan ra cáo thị nghiêm cấm việc bắt ếch.

Trong vùng có một nông dân tên Trương A Hỷ, vốn sinh sống bằng nghề bắt ếch, nên y vẫn lén lút bắt ếch đem bán. A Hỷ là người quê mùa ngu dốt, lại thêm bản tính hung bạo, ngang bướng. Có người thấy hắn làm nghề bị cấm nên khuyên nhủ: “Ếch là loài động vật bảo vệ cây nông nghiệp, rất có ích. Quan phủ đã dán cáo thị nghiêm cấm không cho bắt ếch, ông nên đổi nghề đi, còn có rất nhiều cách để sinh sống không phạm pháp, lại cũng không tổn hại lòng từ bi. Tội gì phải lén lút khổ sở như thế?”

Mặc dù được nhiều người thương tình khuyên bảo, nhưng A Hỷ vẫn không đổi nghề.

Một bữa nọ, sau trận mưa lớn, nước sông dâng lên cao, A Hỷ đến bờ sông bắt ếch. Vì vô ý nên trượt chân té xuống sông bị chết đuối. Hai ngày sau, thi thể hắn nổi phình lên mặt nước, có nhiều con ếch xanh bu trên thây chết tranh nhau cắn rỉa thịt. Cư dân ở gần thấy vậy rủ nhau đến xem rất đông. Tất cả đều sợ hãi mà bảo nhau rằng: “Có lẽ đây là quả báo hiện tiền do việc bắt giết ếch của hắn.”

Cứ tưởng tượng lại hình ảnh khi hắn bắt ếch sống chặt đầu rồi lột da, ếch kia oằn oại lâu lắm mới chết. Sự đau đớn của những con vật ấy thật là vô kể. Nếu chúng ta là những con ếch ấy thì sự đau đớn về thân xác cũng như niềm oán hận trong lòng sẽ sâu đậm lắm, cho nên đối với việc ếch trả thù như thế cũng là lẽ đương nhiên. Song nhìn thấy người vì sát sinh hại vật, thương tổn lòng từ bi mà bị quả báo đến thế kia, thì chúng ta cũng không khỏi thượng xét lại mình mà dè dặt không nên để cho ba nghiệp tạo ác.

CỘNG NGHIỆP SÁT SANH

Cư dân sống quanh vùng Thái Hồ, thuộc tỉnh Triết Giang hầu hết đều sống bằng nghề lưới chim, bắt cá. Cứ thế, cha truyền con nối, hết đời này đến đời khác, mọi người đều quen với nghề nghiệp ấy và không hề nghĩ là mình đang sống trên sự khổ đau của loài vật.

Trong vùng ấy, riêng có gia đình ông Trần Văn Bảo lại thích làm việc lành. Mỗi khi thấy ai lưới chim, bắt cá, thấy mình đủ khả năng cứu giúp thì gia đình ông liền xuất tiền mua lại rồi đem phóng sinh, lại còn ân cần khuyên nhủ mọi người cùng nhau làm việc từ thiện. Ông thường nói rằng: “Chỉ một việc sát sinh đã làm thương tổn lòng từ bi, mất phước đức, giảm tuổi thọ, lại còn bị báo ứng rất đáng sợ, gần nhất là ngay trong đời này, xa nữa là trong nhiều đời sau.”

Chuyện kể lại như sau: Đêm hôm ấy, có một người dân trong vùng đang trên đường ra chợ, chợt thấy có hai con quỷ, trong tay cầm rất nhiều lá cờ, vừa đi vừa nói với nhau: “Trừ gia đình ông Trần Văn Bảo ra, vì những người ấy thương người cứu vật, được miễn khỏi cắm cờ ngay nhà của họ, còn lại ta và ngươi cứ theo thứ tự cắm mỗi nhà một lá cờ.”

Chỉ một thời gian ngắn sau đó, cả vùng ngư phủ đều bị bệnh dịch truyền nhiễm, có hơn 300 gia đình do bị bệnh dịch mà chết. Riêng gia đình ông Trần Văn Bảo không một ai bị bệnh cả. Cả đời ông Bảo làm việc thiện, lúc về già vẫn còn mạnh khỏe, sống rất thọ. Khi từ giã cõi đời, ông ra đi thật an nhiên tự tại.

Trích nguồn: Công đức phóng sinh

1001 chuyện nhân quả

03/08/2021

SỰ NGẠO MẠN VÀ HIẾU THẮNG LUÔN LẤY ĐI BAO LÝ TRÍ CỦA MỖI CHÚNG TA. ĐỪNG THẤY AI LÙI MÀ VỘI BẢO HỌ THUA !

A DI ĐÀ PHẬT

Một vị sư lên rừng hái củi, trên đường về gặp một cậu bé đang chạy chơi đùa, hái hoa bắt bướm.

Vị sư đến gần hỏi: Trên tay con cầm gì thế?

Thằng bé láu cá: đố Sư biết đó, nhưng nói sai Sư phải mất cho con bó củi nhe?

Một con bướm đã chết đúng không?

Haha sai rồi, con bướm còn sống nhe Sư? Nói rồi cậu tung con bướm bay lên trời.

Vị Sư cười nói: củi của con đây, cầm về đi!

Thằng bé hí hửng đem bó củi về khoe cha, ông tái mặt bước đến nhéo tai thằng con: đem bó củi lên chùa trả rồi xin lỗi người ta ngay. Thằng bé vừa đi vừa la: nhưng con thắng mà?!

Đến chùa hai cha con chắp tay xin lỗi, vị Sư chỉ nhẹ mỉm cười gật đầu. Trên đường về cậu bé vẫn hậm hực.

Người cha nhẹ nhàng nói: nếu Sư nói con bướm còn sống con cũng bóp cho nó chết đúng không? Từ đầu Ngài đã định đem bó củi để đổi lấy một mạng sống rồi đó.

Thằng bé lặng lẽ cúi đầu.

Sự ngạo mạn và hiếu thắng luôn lấy đi bao lý trí của mỗi chúng ta. Đừng thấy ai lùi mà vội bảo họ thua.
Lương Thiện khó hơn là thông minh. Bởi vì thông minh là thiên phú, còn Lương thiện là một sự lựa chọn chỉ có được ở những trái tim nhân hậu.

A DI ĐÀ PHẬT !

06/06/2021

(▰˘◡˘▰) ... Nếu không hiến tặng được bình an cho người thì cũng đừng nên làm khổ đau cho họ ...
.. Dẫu tình đời bạc bẽo đến dường nào thì bạn hãy nghe lời tôi khuyên nhủ :

"CỨ MỈM CƯỜI HOAN HỶ CHO QUA ..."

bởi lẽ :

ĐỜI NGẮN LẮM - YÊU THƯƠNG CÒN CHƯA ĐỦ thì hà cớ gì phải phiền muộn vì nhau ?

(▰˘◡˘▰) ...

23/05/2021

HÃY SỐNG TRONG THẾ GIỚI BIẾT ƠN
🌹🌹🌹
HÃY BIẾT ƠN NHỮNG NGƯỜI KHIỂN TRÁCH TA
vì họ giúp ta tăng trưởng định tuệ

HÃY BIẾT ƠN NHỮNG NGƯỜI LÀM TA VẤP NGÃ
vì họ khiến năng lực của ta mạnh mẽ hơn

HÃY BIẾT ƠN NHỮNG NGƯỜI BỎ RƠI TA
vì họ đã tiêu trừ nghiệp chướng cho ta

HÃY BIẾT ƠN NHỮNG NGƯỜI LỪA GẠT TA
vì họ tăng tiến kiến thức cho ta

HÃY BIẾT ƠN NHỮNG NGƯỜI LÀM HẠI TA
vì họ đã tôi luyện tâm trí ta

🌹HÃY BIẾT ƠN TẤT CẢ NHỮNG NGƯỜI KHIẾN TA ĐƯỢC KIÊN ĐỊNH THÀNH TỰU 🌹

(Trích những lời khai thị vàng ngọc của Tịnh Không Pháp Sư)

17/05/2021

“Con đường dẫn đến Hỷ Lạc An Vui, cũng như với nổi buồn. Không có nghĩa là trốn chạy khỏi nổi đau và nghịch cảnh, mà là đi xuyên qua nó ! “

Trích Hỷ Lạc Từ Tâm

16/05/2021

"Bạn chỉ cần SỐNG TỐT , Trời xanh ắt tự AN BÀI"

15/05/2021

... 🙏🏻 🌿 🙏🏻 ... Ta chọn LƯƠNG THIỆN không phải vì ta mềm yếu, mà bởi vì ta hiểu rằng lương thiện là bản tính nguyên sơ của mỗi con người. Làm người thì không thể chọn con đường trở thành kẻ ác, người ác tất có báo ứng.
.. 🙏🏻 🌿 🙏🏻 ... Ta chọn cách sống NHƯỜNG NHỊN không có nghĩa là ta đang bị thụt lùi, mà vì ta hiểu rằng, “một điều nhịn, chín điều lành”, nhịn một chút sóng yên biển lặng, lùi một chút biển rộng trời cao.
.. 🙏🏻 🌿 🙏🏻 ... Ta chọn giải pháp THA THỨ không phải vì ta nhu nhược, mà bởi vì ta hiểu rằng tha thứ là một trong những đức tính tốt đẹp nhất trên đời.

Có đôi khi ta lại GIẢ NGỐC, không phải là ngốc thật, mà chỉ là muốn cấp cho đối phương thêm một cơ hội nữa.
.. 🙏🏻 🌿 🙏🏻 ... Ta chọn sống CHÂN THÀNH và nói lời THẲNG THẮN là bởi ta hiểu rằng, những lời nói dối chỉ có thể dùng đối phó tình huống, trong khi thật lòng đối đãi, nói lời chân tình mới thật sự giải quyết tận gốc vấn đề và không để lại hậu họa.
.. 🙏🏻 🌿 🙏🏻 ... Ta chọn cuộc sống ĐỘC CƯ không phải vì ta tự kỷ, xa lánh cuộc đời, mà bởi ta cần sự thanh thản, cần thời gian để hiểu chính mình và tìm kiếm những tâm hồn thực sự đồng điệu với bản thân mình.

Telephone

Website