Đại học Dân lập Duy Tân
Chào mừng quý vị và các bạn đến thăm mái trường thân yêu của chúng ta!
3 BÀI HỌC Ý NGHĨA
Bài học 1:
Thấy quạ ngồi trên cây cả ngày mà không làm gì, thỏ con hỏi:
- Tôi có thể ngồi cả ngày mà không làm gì như anh không?
- Tất nhiên rồi! Sao lại không nhỉ? – quạ nói.
Vậy là thỏ con ngồi dưới đất nghỉ ngơi. Bỗng cáo già xuất hiện vồ lấy thỏ và ăn thịt.
Bài học rút ra: Ðể được ngồi không, bạn phải ngồi ở vị trí rất, rất cao.
Bài học 2:
Hai bồ câu trống và mái tha hạt thóc về đầy tổ, cả hai rất ư hạnh phúc. Gặp mùa khô hanh, hạt thóc ngót lại. Con trống thấy tổ vơi đi liền trách con mái ăn vụng. Con mái cãi lại liền bị con trống mổ chết. Mấy hôm sau mưa xuống, hạt thóc thấm nước và nở lớn. Bồ câu trống ngẩn tò te.
Bài học rút ra: “Thịt” nhân viên một cách hồ đồ không làm bạn trông thông minh hơn.
Bài học 3:
Gà tây nói với bò tót:
- Tôi muốn nhảy lên ngọn cây kia nhưng không đủ sức.
- Vậy thì rỉa phân tôi đi – bò tót khuyên.
Gà tây mổ phân bò tót ăn và thấy tăng lực, thật sự đủ sức để nhảy lên cành cây thứ nhất. Ngày tiếp theo, sau khi ăn một ít phân bò, gà tây nhảy được đến cành cây thứ hai. Cứ thế đến nửa tháng sau, gà tây đã lên tới ngọn cây. Không lâu sau đó, gà tây bị một bác nông dân bắn rơi.
Bài học rút ra: Sự ngu ngốc có thể đưa bạn lên đỉnh cao nhưng không thể giữ bạn ở đó mãi.
Khi anh cầu hôn cô, chỉ nói 3 từ:
TIN TƯỞNG ANH…
Lúc cô vì anh sinh đứa con gái đầu lòng, anh nói với cô:
KHỔ THÂN EM…
Ngày con gái đi lấy chồng, anh nắm lấy vai cô mà nói:
CÒN MÌNH ANH…
Cái ngày anh nhận được giấy báo bệnh của cô, anh không ngừng lặp đi lặp lại:
ANH Ở ĐÂY…
Khoảnh khắc cô phải ra đi, anh hôn nhẹ lên trán cô nhẹ nhàng nói: HÃY ĐỢI ANH…
……………………..
Suốt cả cuộc đời này, anh chưa bao giờ nói với cô ấy 1 lần: "ANH YÊU EM"
Nhưng tình yêu, chưa bao giờ rời bỏ và mất đi...
Trên thế giới này có người không biết biểu đạt cảm xúc của mình, nhưng ai có thể khẳng định họ là người không có tình yêu!
Xin chúc toàn thể chị em phụ nữ:
- Dù thất bại hay thành công,
Dù lông bông hay đang làm việc
Dù thất nghiệp hay đang tìm việc
Đang ăn tiệc hay ở nhà,
Dù già hay trẻ,
Dù đang sắp đẻ hay chưa có chồng,
Dù là rồng hay là tôm,
Đang bia ôm hay trà đá,
Hút thuốc...... lá hay là không
Dù có công hay có tội,
Dù bơi lội hay karate,
Dù đi xe hay đi bộ... 20/10 vui vẻ hạnh phúc!
TIN KHẨN: Đại Tướng huyền thoại Võ Nguyên Giáp đã qua đời lúc 6:09 phút chiều ngày 4/10/2013, hưởng thọ 103 tuổi. Tin được Tướng Nguyễn Trọng Vĩnh, người được thư ký Tướng Giáp thông báo, xác nhận.
Mẹ bảo con trai
Mẹ bảo, con cần một hạnh phúc không phải là mẹ để theo con suốt cuộc đời này, hiểu con hơn mẹ, có tình yêu thương sâu nặng và chăm sóc con mỗi ngày. Đó là người con lấy làm vợ.
Mẹ bảo, con cần một tình yêu đủ lớn để yêu, lắng nghe và suy nghĩ những điều xung quanh. Hành động với lí trí sáng suốt, một con tim luôn đỏ lửa.
Mẹ bảo, con cần những tình bạn đẹp để cùng con chia sẻ, giúp đỡ nhau trong cuộc sống này. Đó là tài sản lớn nhất của con.
Mẹ bảo, con nên tập quen dần với thất bại vì chỉ có thể con mới cảm thấy hạnh phúc khi nếm trải thành công. Thất bại với con không phải là một điều gì đó quá tồi tệ, nếu con biết đứng dậy sau mỗi lần vấp ngã. Đó là hành động dũng cảm. Chiến thắng không phải để con kiêu ngạo, coi thường người khác, thỏa mãn và ngủ quên trên chiến thắng, vì cuộc đời còn lắm những gian lao, chông g*i đang đón đợi, thử thách con.
Mẹ bảo, sau này lấy vợ, có con, con hãy biết chăm lo cho gia đình của mình. Vợ con sẽ là người san sẻ những khó khăn và hạnh phúc với con. Đó là người phụ nữ tuyệt vời. Con của con – tình yêu nảy nở từ tình yêu lớn, khi ấy hãy dạy nó mọi điều mà con đã học được ở cuộc sống này, và đừng đỡ nó trong lúc nó ngã khi tập đi.
Mẹ tin đó là điều con muốn ở nó.
Mẹ bảo, cuộc đời này bố mẹ đã sống cho con, vì con, chỉ mong con sống vui vẻ hạnh phúc. Sống có đạo lí làm người, biết trước biết sau, đừng làm những gì trái với lương tâm. Thấy con thành người, sống có ích cho xã hội là hạnh phúc lớn lao của cha mẹ.
Vì con, mẹ có thể đánh đổi tất cả.
Hãy luôn tin rằng, ở đâu đó trong cuộc đời con, mẹ vẫn dõi theo những bước chân con đi.
Mẹ yêu con trai nhiều.
Câu chuyện Tết Trung thu trên toàn thế giới
Trong ngày lễ Trung thu, trăng luôn tròn và sáng nhất trong năm. Các bậc cha mẹ treo đèn kết hoa cho bọn trẻ như một biểu tượng của sự khai hóa.
Đối với người Trung Quốc, Tết Trung thu xuất hiện từ cách đây 3.000 năm và được tổ chức vào ngày 15 của tháng 8 âm lịch. Vào cuối mùa thu hoạch, các gia đình mừng được mùa với một bữa ăn lớn gồm bánh trung thu nhân đậu đỏ hoặc hạt sen.
Hầu hết các câu chuyện giải thích nguồn gốc của Tết Trung thu đều có liên quan tới truyền thuyết về nàng Hằng Nga sống trên cung trăng cùng với Thỏ ngọc. Truyền thuyết kể rằng, Hằng Nga là vợ của chàng thiện xạ Hậu Nghệ. Một ngày nọ, có 10 mặt trời cùng mọc trên bầu trời, gây ra thiên tai cho con người. Hậu Nghệ lấy cung bắn hạ 9 mặt trời và chỉ để lại một để mang lại ánh sáng. Thiên đình ngưỡng mộ tài năng của Hậu Nghệ và muốn mời chàng đến cõi tiên.
Hậu Nghệ không muốn rời bỏ Hằng Nga để sống cuộc sống bất tử một mình, nên chàng để vợ giữ lấy thuốc tiên. Một học trò của Hậu Nghệ biết được bí mật ấy, và vì ghen tức với tài năng của chủ, hắn đợi đến ngày thứ 15 của tháng 8 để xông vào nhà Hậu Nghệ. Nhân lúc Hậu Nghệ đi vắng, hắn đòi Hằng Nga phải đưa thuốc tiên cho hắn, nhưng Hằng Nga từ chối. Nàng nuốt lấy thuốc vào trong người rồi bay lên trời. Vì thương chồng, Hằng Nga chọn cung trăng làm nơi ở để được nhìn thấy Hậu Nghệ.
Khi Hậu Nghệ biết chuyện, chàng vô cùng thương xót và buồn bã. Chàng mang những thứ bánh trái mà Hằng Nga thích đặt ở sân vườn nhà để cúng tế cho Hằng Nga. Mọi người sớm biết được hành động ấy, và vì cũng thương tiếc nàng Hằng Nga, họ cùng tham gia vào việc cúng tế với Hậu Nghệ.
Trong ngày lễ Trung thu, trăng luôn tròn và sáng nhất trong năm. Các bậc cha mẹ treo đèn kết hoa cho bọn trẻ như một biểu tượng của sự khai hóa. Người ta nói rằng đèn trung thu được làm lần đầu tiên vào đời nhà Đường để tượng trưng cho sự bội thu mùa màng và làm đồ chơi. Trước khi nó trở thành đèn ông sao như ngày nay, người ta dùng những nhân vật thần thoại, những loài vật hay biểu tượng của văn hóa địa phương để trang trí lên đèn.
Bánh trung thu hình tròn, biểu hiện cho sự no đủ.
Bánh trung thu là một trong những biểu tượng đặc trưng của Tết trung thu. Chiếc bánh hình tròn đại diện cho sự no đủ và đoàn kết của gia đình. Có rất nhiều cách giải thích về nguồn gốc của bánh trung thu, một trong số đó cho rằng hoàng đế Đường Thái Tông đã được tặng một chiếc bánh trung thu làm quà mừng ông đánh thắng giặc Hung Nô. Hôm đó là ngày rằm tháng 8, và Thái Tông đã chỉ tay lên mặt trăng mà nói rằng ông muốn cùng các quần thần ăn bánh đêm nay. Tục lệ từ đấy phát triển với người Trung Quốc.
Ở một số nơi tại Trung Quốc, ngoài việc treo đèn kết hoa và làm bánh, những người Hàn thiểu số ở vùng núi Trường Bạch (giáp ranh biên giới Bắc Triều Tiên) còn làm những ngôi nhà làm từ gỗ thông và gọi đó là “ngôi nhà mặt trăng”. Người Thổ ở Cam Túc đặt một chậu nước sạch ở sân nhà để mặt nước phản chiếu ánh trăng, và sau đó họ dùng cành cây đánh vào mặt nước trong đêm Trung thu.
Ở Đài Loan, ngày tổ chức đêm rằm trung thu là ngày nghỉ lễ. Toàn dân tổ chức đón trung thu bằng các hoạt động nấu nướng ngoài trời. Thành phố Đài Bắc hiện có tới 11 công viên nằm bên cạnh sông hồ để phục vụ nhu cầu tổ chức trung thu của các gia đình, tại đây họ có thể nấu nướng, ăn uống và các gia đình có thể làm quen, chúc tụng nhau.
Tết trung thu được tổ chức ở nhiều nơi trên thế giới, nhất là các cộng đồng người Hoa và người Việt sinh sống tại hải ngoại. Ở Việt Nam, Tết trung thu được giành cho trẻ em là chủ yếu bởi theo quan niệm của người Việt, những đứa trẻ ngây thơ thuần khiết có sự liên kết gần nhất với thế giới tâm linh. Do vậy tổ chức tết cho trẻ em cũng là cách để tiếp xúc với những người đã khuất và các bậc thần thánh.
Ở Philippines, những người gốc Hoa làm bánh trung thu rồi chia sẻ cho tất cả thân quyến, bạn bè và hàng xóm, dù là người gốc Hoa hay không. Họ còn tham gia vào một trò chơi có tên là Xúc xắc trung thu.
Tại các quốc gia khác, các khu phố Tàu (Chinatown) luôn chuẩn bị công phu cho hoạt động Trung thu hàng năm. Ngoài những hoạt động của các gia đình, người Hoa còn tổ chức các đêm diễn kịch trong các nhà hát truyền thống, và toàn bộ khu phố được trang hoàng rực rỡ bởi đủ các loại đèn. Ở khu Chinatown của Los Angeles, các sự kiện trong đêm Trung thu được phục vụ cho tất cả mọi người không kể người Hoa hay dân tộc khác, và tất cả đều miễn phí.
Hoàng Quân
THỰC TRẠNG SINH VIÊN RA TRƯỜNG !!!
Đầu đường Xây dựng bơm xe
Cuối đường Kinh tế bán chè đỗ đen
Ngoại thương mời khách ăn kem
Cạnh anh Nhạc viện thổi kèn đám ma
Ngân hàng ngồi dập đô la
In giấy vàng mã, sống qua từng ngày
Sư phạm trước tính làm thày
Giờ thay kế toán, hàng ngày tính lô.
Điện lực chẳng dám bô bô,
Giờ đang lầm lũi phụ hồ trên cao.
Lập trình chả hiểu thế nào,
Mở hàng trà đá, thuốc lào...cho vui
Nông nghiệp hỏi đến ngậm ngùi
"Số em chắc chỉ tiến lùi theo trâu"
Nhìn quanh, Thương mại đi đâu?
Hóa ra là đã nhảy tàu đi buôn.....
Ngoại ngữ vẻ mặt thoáng buồn
Đang ngồi viết sớ, kiêm luôn bói bài.
Báo chí buôn bán ve chai
Giao thông đi chở thuê ngoài Đồng Xuân.
Bách khoa cũng gặp đôi lần
Buôn đồ điện hỏng, kiếm cân dây đồng
Mỹ thuật thì đang chổng mông
Đục khắc bia mộ, cũng mong lên đời
Mỏ địa chất mới hỡi ôi
Sáng thồ hai sọt, chào mời mua than
Thuỷ sản công việc an nhàn
Sáng cân mớ cá, cuối làng ngồi rao...!
Hàng hải ngồi gác chân cao
Bao giờ trúng số mua tàu ra khơi
Bác sĩ, y tá có thời
Học xong về huyện được mời chích heo...
[ DÀNH MỘT PHÚT ĐỂ ĐỌC VÀ CHIA SẺ ]
CHÉN CƠM THỪA CÒN LẠI.
Tôi về đến nhà đã hơn 7h tối, Mẹ và em đang ăn cơm. Thấy tôi, Mẹ liền hỏi :
- Sao con về tối thế ?
- Dạ , hôm nay học 5 tiết.
Rồi không biết tôi đã ăn gì chưa Mẹ liền lấy chén đũa bảo tôi ngồi vào mâm. Bữa ăn thật đạm bạc, chỉ vài con cá nhỏ và một đĩa rau luộc. Như thế cũng là quý lắm rồi. Gia đình đang lúc khó khăn bữa ăn làm sao sung túc được.
Lúc trưa vì sợ trễ học nên tôi không ăn cơm , chỉ lót bụng bằng một ổ bánh mỳ. Chính vì thế mà giờ này tôi ăn một cách ngon lành, cảm thấy ngon miệng hơn bao giờ hết. Tôi vùi đầu vào mâm cơm mà không hay Mẹ tôi đã đứng lên tự lúc nào, rồi lại mang lên một đĩa trứng chiên.
- Con và em cứ ăn cho no đi.
- Mẹ ăn thêm cơm _ Tôi nói!
- Khi chiều Mẹ có ăn mấy củ khoai luộc ở nhà cô Hai nên vẫn còn no.
Tôi nhìn kỹ Mẹ, những nếp nhăn lại hằng sâu hơn và tóc Mẹ cũng bạc nhiều hơn. Mẹ ngồi nhìn hai anh em tôi ăn, đôi mắt người ánh lên niềm sung sướng.
Thì ra một hạnh phúc nữa của Mẹ là được nhìn thấy những đứa con ăn uống ngon miệng. Hạnh phúc của người Mẹ sao mà đơn giản và nhỏ bé.
Cơm nước xong tôi dạo bước ra trước hiên nhà thì gặp thằng bạn.
- Về lúc nào đó?
- Mới về
- Có ca nhạc ở nhà văn hoá. Đi xem với mình nhé!
Tôi vào nhà thay áo quần rồi xuống bếp xin Mẹ đi xem ca nhạc. Tôi sững sốt khi nhìn thấy Mẹ đang ăn chén cơm thừa còn lại hồi nãy cùng với một chút rau. Tôi đứng như trời trồng, cổ họng ngẹn lại không nói nên lời..!
p/s: sự hi sinh thầm lặng
CON YÊU MẸ
10 LỜI NHẮN NHỦ BẢN THÂN TRONG NHỮNG LÚC KHÓ KHĂN
Đôi lúc trong cuộc sống, chúng ta đối mặt với những khó khăn, thử thách to lớn và cần một lời động viên, nhắc nhở nào đó để tiếp tục đứng lên đi tiếp. Lời khuyên của Chàng trai kỳ diệu Nick Vujicic hi vọng sẽ là một lời động viên với những ai đang gặp khó khăn trong cuộc sống!
1. Hạnh phúc không kéo dài mãi mãi, và bản chất của nó là vậy.
2. Thất bại dạy cho ta những bài học kinh nghiệm.
3. Có thể bạn không thấy kết quả bây giờ, nhưng bạn đang tiến bộ lên từng ngày.
4. Những gì bạn cảm thấy không phải thước đo chính xác của thực tại.
5. Bạn không thể thay đổi điều mà bạn từ chối đối mặt.
6. Bạn không phải là quá khứ của mình.
7. Đôi khi không đạt được một điều gì đó lại là một điều may mắn.
8. Bạn là một sản phẩm “đang trong quá trình hoàn thiện”.
9. Không ai có thể làm thay điều đó cho bạn.
10. Cuộc sống không dễ dàng, nhưng lại rất đáng sống.
-sưu tầm-
Khi tôi còn là một đứa trẻ, mẹ luôn tất bật chuyện nấu nướng dọn dẹp và chuẩn bị chu đáo cho tất cả mọi người. Tối nọ, sau cả ngày lao động vất vả, mẹ đặt đĩa trứng, xúc xích và những chiếc bánh mỳ quá lửa lên trước mặt ba tôi.
Tôi đã chờ đợi xem phản ứng của ba như thế nào, hẳn ông sẽ rất giận dữ. Tuy nhiên, tất cả những việc ông làm là lấy bánh mỳ bị cháy, quệt bơ mứt ăn với xúc xích từng miếng một và mỉm cười với mẹ. Sau đó ba quay sang hỏi tôi hôm nay đi học thế nào.
Khi tôi đứng dậy vào phòng học bài, tôi nghe tiếng mẹ nói xin lỗi ba vì làm bánh mỳ cháy. Và tôi sẽ không bao giờ có thể quên điều ba tôi nói: “Em yêu à, anh rất thích những chiếc bánh mỳ cháy”.
Tối muộn đó, ba vào giường hôn lên trán và chúc tôi ngủ ngon. Không kìm nén được, tôi liền hỏi ba rằng “ba thực sự thích ăn những chiếc bánh bị cháy?”. Ba ôm tôi vào lòng và nói: “Mẹ của con đã phải làm việc rất vất vả cả ngày và mẹ thực sự mệt, bên cạnh đó chỉ một chút bánh bị cháy không bao giờ có thể làm tổn thương bất kỳ ai. Con biết không, trong cuộc sống còn có rất nhiều thứ không hoàn hảo và cả những con người không hoàn hảo. Ba cũng không phải là người tốt nhất, có lúc ba đã quên ngày sinh nhật của mẹ, quên những kỉ niệm giống như bất kỳ ai, nhưng mẹ con chưa bao giờ đòi hỏi hay trách móc gì cả”.
Cái mà tôi học được trong nhiều năm qua chính là biết chấp nhận những lỗi lầm của nhau và vui mừng với những nét độc đáo của nhau. Chúng ta có thể mở rộng bất kì mối quan hệ nào, thực tế, sự thấu hiểu là nền tảng cơ bản cho mọi mối quan hệ bao gồm tình bạn, tình vợ chồng hay cha mẹ - con cái. Đừng đặt chìa khoá hạnh phúc của bạn trong túi người khác, hãy giữ nó cho mình nhé !
Chúng tôi đã là một gia đình như thế đấy"...
Chúng tôi lại sẽ gặp nhau, lại sẽ ngồi tỉ tê tám chuyện với nhau, kể cho nhau nghe về những kỉ niệm đẹp nhất của thời sinh viên và mỉm cười: "Chúng tôi đã là một gia đình như thế đấy"….
Ngày ấy, chúng tôi ngập ngừng khi bước vào một môi trường hoàn toàn mới và khác xa so với ngôi trường phổ thông mà chúng tôi vừa chào tạm biệt.
Ngày ấy, chúng tôi là nhưng cô cậu sinh viên năm nhất chân ướt chân ráo bước chân vào cổng trường Đại học với đầy những ước vọng, hoài bão…
Ngày ấy, chúng tôi mang trong mình niềm tự hào khi được học tập tại một trong những ngôi trường danh tiếng của quốc gia…
Và ngày ấy, như cái duyên không hẹn mà tới chúng tôi – những sinh viên được xếp chung cùng học một lớp để rồi chẳng biết tự khi nào, những con người từ khắp nơi hội tụ tại nơi đây, tại mái trường học viện thân yêu này đã trở một gia đình lớn!
Ngày ấy và bốn năm sau…
Tôi nhớ năm đầu tiên, chúng tôi còn bỡ ngỡ với môi trường Đại học đầy bí ẩn, quan sát mày mò những ngóc ngách trong trường, và rủ những người bạn mới của mình ra một góc ghế đá trò chuyện, hưởng thụ những đợt gió mát lành của mùa thu.
Đó là năm thứ hai, khi mọi thứ đã vào guồng, chúng tôi ngồi với nhau, chiêm nghiệm về cuộc sống sinh viên, về những dự định trong tương lai, những công việc làm thêm đầu đời đầy thử thách và xáo trộn …
Đó là năm thứ ba, chúng tôi còn tự nhắc nhau, đã là sinh viên năm thứ ba rồi đấy, chẳng mấy mà sẽ ra trường.
Để rồi, khi những tháng cuối cùng trong cuộc đời sinh viên cứ âm thầm lặng lẽ đến, mà ngay đã ở trước mặt, chúng tôi đều im lặng, không nói gì, chỉ biết tận hưởng những ngày thu gió thôi trong khuôn viên trường xanh ngát những tầng mây… Sinh viên năm cuối, những tháng cuối cùng còn học tập tại giảng đường Đại học, những tháng ngày sẽ trôi qua thật đáng nhớ.
Có những người bạn với tôi đã trở thành tri kỉ, có những nụ cười thoáng qua, có những cái ôm xiết chặt. Dù việc học cứ cuốn ta đi, thế nhưng, mỗi lúc nhìn lại, vẫn thấy ấm lòng bởi những nụ cười, những lời hỏi thăm của bè bạn
Tôi cảm ơn đời mỗi sớm mai thức giấc, lại được đến lớp, lại được cùng bạn chơi đùa, để yêu thương ấm áp khắp nơi nơi.
Tôi cảm ơn từng nụ cười, từng giọt nước mắt, cả những giận hờn vu vơ để từ đây, tôi tự tin bước đi trên con đường tôi đã chọn…
Tôi cảm ơn những người bạn của tôi, những người bạn cùng lớp dù không được học cùng nhau trong suốt bốn năm học Đại Học nhưng tôi biết ở đâu đó trong mỗi thành viên của lớp vẫn còn đó cái DUYÊN gặp gỡ… là nụ cười rạng rỡ, là ánh mắt như đã từng quen, là cái siết tay thật chặt, là tình cảm chan chứa mà chúng tôi dành cho nhau tuy không sâu đậm nhưng thật đặc biệt…
Sinh viên năm cuối, đứa nào cũng bề bộn những nỗi lo. Nào là những kỳ thi cuối cần phải đạt được kết quả cao nhất để hoàn thành hồ sơ, nào là chọn lựa địa điểm thực tập, nào là định hướng cho công việc tương lai.
Mỗi khi ngắm nhìn những người bạn đã thân thiết suốt bốn năm qua vẫn ngồi thủ thỉ tâm sự với nhau như ngày nào, tôi nhận ra sự thay đổi của chúng tôi đã hiện rõ rất nhiều. Ai cũng ra dáng những anh chị sinh viên năm cuối hơn, trưởng thành hơn, xinh đẹp hơn, và tự tin hơn, không còn ngại ngần bỡ ngỡ như ba năm về trước.
Gió mùa về, cả sân trường ngập nắng, những tà áo dài đậm đà màu sắc tung bay trên sân trường, trên những con đường trong khuôn viên xanh ngắt. Những sinh viên nắm cuối nô nức trong tà áo dài chụp những tấm ảnh cuối cùng của ngày chia tay giảng đường… Đã bao giờ nhỉ, tập thể lớp mình mới góp mặt chung với nhau đông đủ đến vậy và đến bao giờ nhỉ, lại có lần tiếp theo như thế?
Nhưng chúng tôi biết, 5 năm, 10 năm, 15 năm nữa… Như cái duyên không hẹn ấy… Ở đâu đó trong đất nước này, chúng tôi lại sẽ gặp nhau, lại sẽ ngồi tỉ tê tám chuyện với nhau, kể cho nhau nghe về những kỉ niệm đẹp nhất của thời sinh viên và mỉm cười: "Chúng tôi đã là một gia đình như thế đấy".
Cảm ơn nhé, thời sinh viên đã cho chúng tôi những kỉ niệm đẹp nhất với nhau như thế!
Men nào đã từng vẽ bậy ra sách giáo khoa thành thật đi !
9 ĐIỀU CẦN NHỚ TRONG CUỘC SỐNG:
1. Đừng xem trọng bề ngoài vì nó có thể đánh lừa bạn. Đừng xem trọng sự giàu sang vì nó có thể mất dần. Hãy đến với người biết làm bạn cười, vì chỉ có nụ cười mới biến ngày buồn thành vui. Chúc bạn tìm được người như thế.
2. Có những lúc trong cuộc đời, bạn nhớ một người đến nỗi chỉ muốn kéo người ấy ra
khỏi giấc mơ để ôm chặt lấy. Chúc bạn có được người ấy.
3. Hãy đến nơi bạn thích, hãy trở thành người mà bạn muốn. Bởi lẽ, bạn chỉ có một cuộc đời và một cơ hội để thực hiện tất cả những gì mong mỏi. Chúc bạn có lòng can đảm.
4. Chúc bạn có đủ hạnh phúc để được dịu dàng, đủ từng trải để được mạnh mẽ, đủ nỗi buồn để biết cảm thông, đủ hy vọng để biết hạnh phúc.
5. Khi cánh cửa hạnh phúc đóng lại, một cánh cửa khác sẽ mở ra. Thường bạn sẽ ngắm mãi cánh cửa đóng lại để rồi không thấy cánh cửa đang mở ra. Chúc bạn nhận
ra cánh cửa của mình.
6. Người bạn tốt nhất là người có thể im lặng cùng bạn khi ngồi ngoài hiên, để rồi khi quay đi, bạn cảm thấy như vừa được trò chuyện thật thích thú. Chúc bạn có nhiều bạn bè.
7. Bạn sẽ chẳng biết mình đang hưởng gì nếu không mất nó. Bạn sẽ chẳng mong mỏi gì nếu không mất nó. Chúc bạn không biết để không chịu đau khổ như thế.
8. Luôn đặt mình vào vị trí của người khác. Nếu trong vị trí đó, bạn thấy đau, có lẽ người kia cũng sẽ cảm thấy như vậy.
9. Một lời bất cẩn có thể gây bất hòa. Một lời độc ác có thể làm hỏng cả cuộc đời. Một lời đúng lúc có thể làm giảm căng thẳng. Một lời yêu thương có thể đem lại hạnh phúc. Chúc bạn biết cách điền vào chỗ trống của cuộc đời.
Suy ngẫm nhé!
CHÀO MỪNG CÁC BẠN TÂN SINH VIÊN.
- Tạm biệt tháng 7 .
- Tháng chia li và mất mác .
- Tháng đầy nước mắt của sự vui buồn đan xen .
- Tháng của những cơn mưa hè chợt đến chợt đi .
- Chào tháng 8 ! 31 ngày thay đổi .
- Tháng mới con nqười mới . ^^
* Tháng Tám lại về ...
* Tháng bồng bềnh những nỗi nhớ...
* Tháng lắt lớ những yêu thương
* Tháng làm xao động những trái tim mềm yếu
* Và có lẽ ... tình yêu sẽ ngày càng hạnh phúc hơn nhiều : )
:))
Đại học Duy Tân-Đại học đầu tiên của Việt Nam giành Cúp luân lưu CDIO 2013
Chủ tịch Nước nhấn mạnh: “Đại học Duy Tân là trường ngoài công lập đầu tiên khu vực miền Trung ra đời vào năm 1994. Trong 18 năm qua, tập thể Hội đồng Quản trị, Ban Giám hiệu, các thầy giáo, cô giáo và các em sinh viên của trường đã vượt qua rất nhiều khó khăn để xây dựng và phát triển nhà trường. Trong 18 năm qua, trường đã đào tạo gần 30.000 Thạc sĩ, Kĩ sư, Cử nhân trong đó 50% đang làm việc tại các cơ quan, doanh nghiệp thành phố Đà Nẵng cũng như tỉnh Quảng Nam. Đây là nguồn nhân lực chất lượng cao, có những đóng góp tích cực vào sự phát triển của địa phương.”
TS. Võ Thanh Hải phát bằng tốt nghiệp cho các tân Thạc sĩ