Quả hồng nhỏ của tôi

Quả hồng nhỏ của tôi

Em là mây trôi trong gió

04/01/2024

Kim chỉ nam 2024

04/01/2024

Chúc em tình yêu mới với bao nhiêu mật ngọt đôi môi
Chúc em một câu nói xóa đi bao nhiêu muộn phiền xa xôi
Chúc em tình yêu mới, ánh dương luôn tràn đầy trong tim
Vết thương từng đau nhói sẽ chôn sâu vào những thước phim
❤️‍🩹💝💗💓💖

04/10/2023

Hôm nay biển động, sóng rất to, tôi có nghe rõ âm thanh biển gào lên ồn ào từng hồi. Có lẽ đây là lần đầu tiên tôi trực tiếp chứng kiến Đà Nẵng sóng lớn đến vậy. Bâu trời mờ mịt hơi nước từ biển. Chỉ là hơi nước quá nhiều thôi nhưng vẫn thấy sao. Ban đầu tôi định chạy ra để ngắm biển, ngắm sóng nhưng may mắn thay, gặp nhay lúc tránh lên. Mảnh trăng sau rằm từ từ trồi lên từ mặt biển đỏ lựng. Sóng lớn trùm lên bãi biển và xóa ngay đi những vết chân của những vị khách đang tản bộ. Thảo nào tui đã thắc mắc, vì sao cả bãi cát dài chỉ có mình dâu chân của tôi. Có lẽ vì biển động mà bãi biển vắng khách, thế nhưng , ngẫu nhiên nó lại trả lại cho con người 1 khoảng không gian vắng lặng, yên ả. Người ta hay nói về sức mạnh chữa lành của thiên nhiên, chắc là đúng thật.
Có 1 câu hát như này
"When I hold you close to me
I could always see a house by the ocean
Last night I could hear the waves
As I heard you say, "All that I want is to be yours"
Sự lãng mạn của biển cả, của trăng, của âm thanh ầm ầm đầy rung động.
Tôi chợt nhớ đến quyển sách mà tôi đã đọc. "Trăng đêm nay thật đẹp" là 1 lời tỏ tình. Khi người mà mình muốn đc chia sẻ những thứ xinh đẹp nhất mỗi khi nhìn thấy, chính là người mình thích. Ờm. Trăng đêm nay thật đẹp! Nhưng không có ai để chia sẻ điều ấy cả. Chắc tôi sẽ lưu giữ lại khoảng khắc này trong trí nhớ, để đến 1 ngày nào đó, có thể kể cho ai đấy nghe về một ngày biển động, sóng vỗ cùng mặt biển phủ ánh trăng vàng óng ả.

26/07/2023

Thế là đã 3 tháng kể từ lần cuối gửi gắm tâm sự vào chiếc blog nhỏ này.
3 tháng healthy, 3 tháng dần dần những cảm xúc tiêu cực đã có người lắng nghe, đã có người chú ý! 3 tháng không cần phải 1 mình gồng gánh mọi thứ khi đêm về.
Thật lâu rồi mới có cảm giác mất ngủ vì 1 người nào đó. Thật lâu rồi mới có cảm giác nghe được từng nhịp tim đập. Thật lâu rồi mới lại có cảm giác lồng ngực nghẹn lại. Thật lâu rồi, lại cảm thấy nước mắt chực trào ra mà ko rơi được. Vậy là đã buồn thật rồi đấy! Ko phải chỉ là ko vui nữa đâu.
Từ khi nào tự nhiên lại trở nên yếu đuối thế nhỉ? Phải chăng vì đã được dựa dẫm nên bản thân lại dần buông lỏng những sự phòng vệ và lớp áo giáp của bản thân? Ta buông bỏ áo giáp, để lộ ra bản thể yếu ớt để rồi lại 1 lần lại phải tự ôm ấp lấy mình. Ngỡ như có thể nương tựa, ngỡ như có thể neo đậu, ngỡ như có thể trút bỏ hết phòng vệ ... Chắc vì lại 1 lần mộng mơ và b**g bóng lại vỡ tan nên sao thấy buồn quá!
Con người tham lam thật đấy! Có được 1 lại muốn có thêm! Vì tham lam và ham muốn chiếm hữu, ham muốn có được nên hỏng. Nhưng biết sao giờ, tôi vẫn thường hay nói đùa với mọi người, tham lam là bản tính của con người mà.
Đã nói rằng sẽ buông bỏ hết kỳ vọng, buông bỏ hết bận tâm, nhưng con người mà! Vẫn tham lam, vẫn để lại và vẫn muốn 1 chút hy vọng và vẫn còn kỳ vọng. Để đến khi, thực sự bất lực, thật sự ko còn sức để kỳ vọng nữa thì mới thật thấm thía! Cảm giác ấy cũng ko dễ chịu đâu! Thật sự ko hề dễ chịu chút nào!
Tôi muốn ở 1 mình, vỗ về bản thân, vỗ về lại những lớp áo giáp ngụy trang đã giũ bỏ xuống ! Lại phải xây lại thôi.
Tại sao lại như thế này nhỉ ? Ừ, tại sao lại như thế này nhỉ? Có lẽ, nói 1 cách thành thật, họ chưa đủ hiểu, chưa đủ quan tâm, chưa đủ tình cảm để có thể vượt qua đc rào cản từ phía họ. Chưa đủ bao dung được sự hỗn loạn mong manh này. Có lẽ do bản thân đã kỳ vọng quá nhiều, là thích sự healthy người ta mang lại hay thích người ta? Chưa trả lời được! Chưa trả lời được! Rõ ràng lại rơi vào ảo tưởng của chính mình.
Cứ ngỡ rằng, ko mưu cầu gì, chẳng cần thêm 1 ai, 1 mình vẫn ổn. Nhưng rõ ràng, nơi sâu thẳm, trái tim vẫn mong mỏi 1 nơi có thể dựa dẫm, sự cảm xúc này vẫn mong muốn 1 sự healthy, 1 sự dễ chịu. Và cái gì cứ mong ngóng là sẽ lại phụ thuộc! Vẫn là câu chuyện đó, chuyện chới với trong dòng cảm xúc và lại đưa đôi tay, nắm lấy 1 bàn tay đang đưa ra. Ngỡ như sẽ đồng hành cùng nhau nhưng mà lại vẫn chỉ là 1 chiếc phao tạm thời! Mình lại đặt gánh nặng lên họ!
Tưởng rằng bản thân đã kiên định vững chãi lắm! Nhưng sao lại vẫn mong manh như vậy! Phải tập! Phải luyện!
Ngày mai mở mắt dậy, lại là một ngày mới! Mọi thứ lại vẫn cứ tiếp tục! Giá như ko phải nói 1 câu giá như. Nếu như được nói giá như thì sẽ nói giá như gì nhỉ? Giá như bản thân đã tỉnh táo hơn, giá như đừng tham lam như vậy, cuối cùng là rơi vào chính bẫy của bản thân. Hại mình, hại người.
Thói quen thật đáng sợ!
Ngày mai rồi sẽ như thế nào nhỉ
Ngày sau rồi sẽ lại như thế nào?
Nhưng ngày hôm nay thật buồn!
Không biết nữa, ko biết nữa, tự nhiên lúc này đây, 1 niềm hy vọng nhỏ xíu lại len lỏi xuất hiện. Có lẽ bởi vì ngày mai lại là 1 ngày mới! Bỏ lỡ mất hoàng hôn ngày hôm nay nhưng ngày mai lại là một ngày mới, lại có hoàng hôn xuất hiện, dẫu rằng đó chẳng phải hoàng hôn của hôm trước nhưng biết đâu, lỡ như nó lại vẫn đẹp theo 1 cách nào đó thì sao? Ko biết nữa!
Hoa nhài sắp nở cơ mà! Ko biết nữa ! Ko nghĩ nữa ! K dám nghĩ nữa!

26/04/2023

Mỗi khi làm việc quá sức, tôi lại thấy quá tải cảm xúc. Hoặc là khi quá sức, tâm trí ko đủ để giữ cân bằng cho mớ cảm xúc trong đầu nữa mà chỉ có thể mặc kệ cho nó tuôn trào ra ngoài.
Hình như tôi đã từng nói với ai đó hoặc đã tự nói với chính mình rằng trong đầu tôi luôn không ngừng suy nghĩ. Tôi nghĩ về nhiều thứ, tôi nghĩ về mọi chuyện, cảm giác như các dòng suy nghĩ chẳng khi nào ngừng hoạt động. Ngay lúc này đây, tôi nghĩ về công việc. Tôi nghĩ về cái đẹp, về nghề, nghĩ về công việc của 1 người làm về cái đẹp. Tôi nghĩ về concept đang chuẩn bị làm, nghĩ về job đang sửa dở. Tôi nghĩ về Trang, về hành trình của 1 người bạn đã thân thiết đến 10 năm. Cô gái ấy đã chuẩn bị bước qua 1 chặng đường mới của cuộc đời. Tình duyên của Trang sau bao nhiêu vất vả, giờ đây lại chuẩn bị bước sang 1 chương mới, mong cho những chương tiếp theo trong cuốn sách cuộc đời cô gái của tôi sẽ thật ý nghĩa và trọn vẹn. Tôi nghĩ về Vân Anh, tôi nghĩ về Mai, tôi nghĩ về tôi, về những mối quan hệ đã đi qua mình. Về chuyện yêu đương, về những cuộc gặp gỡ duyên phận lạ kỳ của cuộc sống. Tôi nghĩ về lòng biết ơn, sự đói thèm yêu thương . Trong phút chốc, bỗng tự nhiên cảm thấy biết ơn, bởi vì trong thoáng chốc thấy kiệt quệ, tôi quay ra mè nheo Phương, đòi ôm. Phương cũng miễn cưỡng cho 1 cái ôm từ thiện, như giải quyết nhu cầu cho 1 đứa em hay nhõng nhẽo. Phương không biết đâu, cỡ nửa năm trước thôi, đã có những lúc tôi muốn nhắn tin nói với Phương rằng : Chị ơi, có thể ôm em 1 cái được không? Cái cảm giác ấy, đôi khi chỉ cần 1 cái ôm thôi. Nhiều bài viết và sách báo đã nói đến sức mạnh của việc ôm, vậy nên tôi thích ôm, tôi ôm những người tôi yêu thương và cũng muốn được ôm. Luôn muốn được ôm.
Tôi thương Mây, con mèo của tôi cũng vì lẽ đó. Có lẽ vì tôi và nó cùng có 1 cái sự thèm khát yêu thương. Có những lúc 2 đứa tựa tay, tựa chân vào nhau mà ngủ. Tôi nắm tay con Mây và chìm vào giấc ngủ, nó gác đầu lên chân tôi.
Tôi biết mình nghiện ngập cảm xúc, phụ thuộc vào nhiều thứ để giữ lấy tinh thần của mình...là âm nhạc, là nến thơm, là trà, là đồ ngọt,... Nói 1 cách sugar code, tôi có những thú vui thật chill và vui vẻ nhưng sự thật đó là thuốc của tôi, chẳng hiểu sao hôm trước tôi lại nói với Hiếu cụm từ " tổn thương tinh thần". Có lẽ là tổn thương tinh thần thật! Vì người, vì mình, vì những cái mẩu vụn vặt nhỏ nhỏ cứ khía vào từ từ và dần dần, rồi đến khi quan sát lại nó đã thành tổn thương!
Tôi nói với mọi người rằng yêu thương bản thân, 1 mình vẫn ổn, nhưng cá hồi hoang thật đúng. Chúng ta đều muốn 1 thứ, đó là tình yêu. Tôi cũng vậy, vậy nên tôi thèm ôm, tôi thích ôm, tôi mới thương Mây. Từ thật sâu thẳm nơi góc khuất chỉ khi những mệt mỏi và cơn thương tổn chạm đến, tôi luôn mong có 1 người đồng hành cùng mình, sẻ chia những chuyện nhỏ con con vụn vặt trong cuộc sống. Cuộc đời bình dị nhưng ko tầm thường!
Chúng ta đều muốn 1 thứ !

10/04/2023

"Một buổi chiều chủ nhật ngồi sân trường ngắm mọi người chơi thể thao. Trong cái thời tiết chớm hè, gió hiu hiu thổi, khi mà mọi thứ đang nhẹ tênh, t nhận ra rằng mình bị thu hút bởi mấy e trai kính cận,mặt thư sinh, áo phông, quần đùi hoa hơn là mấy bạn cơ bắp, cá tính :3 Chẳng phải là cái kiểu thích của 1 bà chị dê già đang ngồi 1 mình đâu mà là có chút ghen tị ý ! Muốn quay về thời lớp 9, khoảng thời gian mà t đã đặt vào đấy nhiều mảng ký ức, sự hồn nhiên, năng nổ của cái thời mọi thứ đang lớn vùn vụt.
Mọi sự k ngừng vận động và đổi thay, có những thứ đi qua cuộc sống của chúng ta,mang lại cho ta những cảm xúc,sự trải nghiệm mà ta ko thể nào quên được. Nhưng ta lại ko thể giữ nó như vậy được mãi. Sự việc thay đổi,ta cũng thay đổi nhưng lại theo hướng ko giống nhau. Thế là xa nhau !
Nhiều khi t cũng tự hỏi, tại sao trước khi nó thân với mình thế, giờ lại chẳng mấy khi hỏi han nhau . Trước đây đã từng thân thiết thế nào, tại sao giờ t như người thừa ? Đó là thay đổi. Chẳng ai ngăn được sự đổi thay, t học cách chấp nhận n, k oán trách để trân trọng và gìn giữ những ký ức tốt đẹp !
Nếu luyến tiếc thì hãy cùng thay đổi theo hướng giống nhau.
Mưa rào, gió mát, áo phông, quần đùi hoa,.... Hè đang đến rồi 🙂"

Lâu lắm rồi không viết gì cả! Đây là những gì t đã viết vào 7 năm trước, và có lẽ những suy nghĩ ấy, dù 7 năm đã trôi qua nhưng nó vẫn luôn đúng. Trong cuộc sống này, liệu rằng sẽ có được bao nhiêu thứ là mãi mãi? Thì ra, 7 năm trước t đã có suy nghĩ về sự chấp nhận về một cuộc sống ko hoàn hảo. Cho đến tận bây giờ, t vẫn đang học điều đó, học cách chấp nhận, học cách đón nhận. Rõ ràng, khi chấp nhận mọi thứ không hoàn hảo, khi không kỳ vọng quá nhiều thì ta thường sẽ nhận được những điều bất ngờ ngạc nhiên. Điều đó dường như sẽ vui hơn khi kỳ vọng quá nhiều rồi nhận lại thất vọng.
Hình như t đã đọc được ở đâu đó rằng, nguyên nhân của những nỗi buồn đến từ sự kỳ vọng quá nhiều. Điều này bỗng dưng làm t nhớ đến lời của người đó nói với t trong cuộc điện thoại ngày hôm ấy. Anh bảo t là : Vì em đã kỳ vọng quá nhiều nên mới thế thôi... Khi đó, mình cay và buồn lắm, cảm thật phũ thật, bạc thật nhưng phần nào đó người ta nói cũng đúng. Nhưng chẳng phải vì dành nhiều tình cảm nên mới đặt hy vọng và kỳ vọng cùng với niềm tin hay sao? Có ai lại đặt niềm tin, hy vọng và chân thành vào 1 người dưng xa lạ đâu. Có thể có nhưng mà ít lắm.
T thường nhắc nhở bản thân và những ng thân xung quanh về việc đừng nên kỳ vọng quá nhiều, đặt hy vọng quá nhiều, như vậy sẽ ko thất vọng nữa. Nhưng thật sự, đây chỉ là 1 cách giải quyết huwmmm theo 1 cách bế tắc. Bởi vì, đôi khi cảm giác chờ mong, háo hức của niềm hy vọng và kỳ vọng cũng là 1 thứ rất tuyệt vời! Ko kỳ vọng, ko hy vọng nữa chẳng khác gì sợ trúng độc nên nhất quyết k ăn 1 món gì đó nữa. Có lẽ, ổn hơn cả đấy chính là kỳ vọng vào đúng người, đặt hy vọng vào đúng lúc ! Nhưng đúng người, đúng lúc cũng là 1 hành trình tìm kiếm khó khăn.
Biết mình muốn gì đôi khi cũng là 1 việc đúng đắn thật đấy. Dường như khi bản thân ta thấy ổn nhất, thì cũng là lúc ta sáng suốt để tìm thấy cái "đúng" kia nhất. Khó hơn nhưng lại chính xác hơn. Bởi vì khi cảm xúc ta xao động như lạc trong những cơn sóng, ta dễ dàng cảm kích và phụ thuộc khi bất thình lình túm được 1 cái phao. Tôi đã từng nói cảm ơn anh thật nhiều, có lẽ 1 phần bởi vì khi đó, anh dường như là 1 cái phao cứu sinh, 1 ngọn hải đăng đã phần nào thúc đẩy t bước ra khỏi những mớ bòng b**g cũ. Sự biến mất của anh làm t lại chênh vênh, lạc lối và tưởng như lại chòng chành, chơi vơi đến chìm nghỉm. Nhưng khi đã thích nghi lại được thì chợt nhận ra, bản thân đã thoát khỏi cái hố sâu trước kia sau bao lâu. Bởi vậy, những lời cảm ơn em đã nói, anh của lúc đó, xứng đáng được nhận.
T vẫn sẽ tiếp tục học và tiếp tục chờ đợi. Có lẽ, rồi sẽ đến lúc, sẽ có người cùng tôi làm những thứ t luôn mong mỏi 1 cách tự nhiên nhất. Rồi sẽ xuất hiện, 1 cách tự nhiên, 1 cách đúng đắn. Những điều đúng đắn mà mình muốn thì chẳng thể tạm bợ mà gán ai đó vào. Bởi vì tạm bợ thì sẽ chẳng thể duy trì được bao lâu !

09/02/2023

Buồn trông ngọn nước mới sa
Hoa trôi man mác biết là về đâu...

Có lẽ 1 trong những việc thất bại nhất đối với mỗi người, đó là việc ảo tưởng về vị trí của bản thân đối với người khác. Ngỡ như mình quan trọng lắm, ngỡ như mình có thể nắm giữ được tất cả, ngỡ như họ chẳng có thể buông được mình,... Nhưng không, ko có ta họ vẫn ổn, họ vẫn sống tốt, họ vẫn vui vẻ, chỉ có bản thân ta là tự huyễn hoặc về vị trí của bản thân rồi một ngày bỗng tự vỡ mộng, tự thấy mất mát, tự nhận ra, cuối cùng bức tranh vẽ mình là bức tranh không màu... Có lẽ đối với họ, ta cũng như là đám mây bay ngang trời, tò mò, muốn khám phá, muốn có được, rồi cũng tan biến đi, cũng không hề gì, cũng không ảnh hưởng gì. Vì họ có bóng cây của họ, có mái nhà của họ...bóng mây chẳng qua chỉ như cảm giác muốn chinh phục 1 trải nghiệm khác biệt. Và rồi mây sẽ bay đến nơi đâu? Mãi thong d**g với gió trời hay rồi sẽ đến hòa tan trong biển lớn bao la ?

10/01/2023

" Anh trân trọng tình cảm của em, vì em tuyệt vời lắm, những điều em đã dành cho anh quá đẹp đẽ, anh trân trọng lắm. Nhưng mà mọi thứ nó chưa đủ chạm đến 1 cái ngưỡng ... anh cũng không biết nói thế nào nữa
Anh thật sự rất trân trọng những điều em dành cho anh. Anh đã từng thương em, đã từng thương em rất nhiều. Cũng ko muốn bảo do duyên số gì đâu nhưng nó như là một thứ tuyệt vời đến nhưng lại ko đúng thời điểm.
Cảm ơn em, anh đã hạnh phúc lắm, đã vui vẻ lắm
Anh thương em nhưng thương nhau cũng không có nghĩa là sẽ bên nhau đến mãi ... phải không ?
Mong em không tiêu cực, mong em đừng buồn nhiều, mong em sẽ an nhiên, mong cho người từng thương sẽ vui vẻ "
Vậy là t cũng đã được yêu và hồi đáp phải không? Vậy là tình cảm này không phải đơn phương, ký ức kia không phải là dối lừa? Anh nói những lời anh hứa với em, đợi em tới rồi sẽ vẫn tính Ưm, có thể là em sẽ không muốn nữa vì em mong muốn anh của lúc đó cùng em làm những điều ấy chứ không phải anh của bây giờ. Đó là ý nghĩa của khoảnh khắc, bởi vì mỗi ngày ta lại khác đi. Lưu giữ lại khoảnh khắc lúc đó, ánh nhìn mà anh đã nhìn em trong tiếng biển đêm vỗ sóng, cái hôn ngày đầu cùng sự bối rối, nụ hôn nồng cháy khi anh nói anh không giữ lại chút lý trí nào nữa, nếu có lý trí thì anh đã không ngồi đó cùng em. Anh muốn ở bên em, em có muốn ở bên anh không ? Những cái ôm thật chặt, mùi hương, hơi ấm...những cuộc trò chuyện đầy mộng mơ, những cuộc gọi đầy ngớ ngẩn khi say vào những đêm khuya muộn. Là mây, là nắng, là mưa, là gió, là ánh trắng, là sao trời, là sóng vỗ... Đoạn thời gian ngắn ngủi nhưng đã thật đẹp đẽ và vui vẻ. Có lẽ là chúng ta đã từng nợ nhau trong một quãng đời nào đó, nhân duyên kết nối lại, từng bên nhau để tạo nên những ký ức vui vẻ. Anh đừng nói giá như ... Bởi vì giá như không phải nói 1 câu giá như... Em biết...dù sao vẫn sẽ ko là em, cũng sẽ không là anh nếu như chúng ta không tiến thêm 1 bước để thấu hiểu thêm về đối phương. Để anh hiểu về em, để em hiểu về anh. Chúng ta thương mến nhau vì những phẩm chất tốt đẹp của ng kia làm cho mình thấy đc vui vẻ và vỗ về. Là hình ảnh mà ta tạo dựng lên vì nhau.
Lúc này đây, em vẫn còn luyến tiếc em vẫn còn thương, em vẫn có cảm thấy nhớ anh! Nhớ chứ, chắc em sẽ nhớ thật lâu, thật lâu về anh, về những kỷ niệm đã có,... Xin được gọi 1 tiếng chuyện tình nhé! Chuyện tình ngỡ rằng sẽ đẹp như mơ, như 1 định mệnh của 2 con người đã từng va vấp đau thương nhưng rồi lại vẫn là một kết thúc buồn! Khép lại vậy, khép lại 1 chương ký ức đẹp nhưng buồn! Nỗi buồn đẹp đẽ, bởi vì cuộc sống chẳng thể hoàn hảo! Em có yêu anh không? Em chưa từng nói, chỉ là đến mức nói thích anh, hỏi anh có muốn làm người yêu của em không... Anh khẳng định 1 cách thẳng thừng rằng em yêu anh, em yêu anh nhiều! Nhưng tiếng yêu này xin được giữ lại trong tâm, nó sẽ chỉ được cất lên khi đôi lời cùng hòa nhịp. Em cũng đã muốn được nói rằng em yêu anh! Nhưng k thể cất lên thành lời!
Dòng người vội vàng bước qua
Chợt như chiếc hôn thế thôi
Đôi môi chia làm đôi
Như ta đang mong vậy thôi
Người nghẹn ngào bước đi
Chợt như chúng ta quay về
Giấu trái tim mình và đừng thổn thức khi thấy nhau ...
Đoàn tàu kia dừng lại
Còn hai ta trôi đi theo mây trời

Em sẽ nhớ thật nhiều và nhớ thật lâu!

04/01/2023

Xin chào 2023 !
2023 tôi sẽ quyết tâm :
1. Trở thành nhân viên có vai trò quan trọng của công ty.
2. Cuối năm trong tài khoản tiết kiệm có ít nhất 50tr, sau khi đã trả hết nợ và chi trả cho những nhu cầu khác.
3. Mua tặng bố mẹ 1 chiếc ghế Massage càng sớm càng tốt.
4. Mở 1 cửa hàng online và có lợi nhuận từ đó.
5. Nuôi dưỡng 1 sở thích của bản thân.
6. Sống như 1 nàng thơ và tạo cơ hội để bản thân trở thành nàng thơ của một ai đó. Một người tôn trọng và thưởng thức tôi cùng những điều tôi làm.
Cố lên nhé !!!

19/12/2022

Tủi thân và buồn thật đấy!

18/12/2022

Những điều cần biết, những điều nên biết, bằng cách nào đó rồi sẽ tự tìm đến với ta, dù cho ta có không chủ động tìm kiếm.
Có lẽ định mệnh là có thật đấy! Em cũng không nhớ rõ chính xác thời gian là khi nào nhưng tầm mấy tuần trước, chiếc cốc e muốn anh tặng em đã bị nứt. Cùng dùng nước nóng pha trà, cùng 1 nơi sản xuất nhưng nó lại nứt...Lúc ấy em đã thấy hơi sợ rồi, vì chẳng hiểu sao, em tin vào trực giác của mình.
Lúc nãy, em lại vào xem trang cá nhân của anh và em đã thấy người đó, người mà anh đã đưa lên story...có em bên đời bông vui. Em stalk người đó, có lẽ cũng ko phải là đã quen từ quá lâu. Em nhớ ngày hôm đó, ngày anh đi uống trà, đủ vui vẻ để đăng thành 1 chiếc story, trong bức ảnh, em vẫn nhớ thấp thoáng có móng tay vẽ nails. Cô gái ấy cũng thường xuyên làm nails. Hẳn là anh đã vui lắm, nhưng chẳng hiểu sao trc đây lại gán cho em nỗi buồn? Anh từng nói rằng, em sạc pin cho anh nhưng là dăm ba cái năng lượng tiêu cực ?
Dù cho ai nói về anh, nói anh tệ với em, anh không thích em. Nhưng em tin, anh đã thực sự đã dành tình cảm cho em. Không ai dành thời gian kiên nhẫn cho người mình k có tình cảm lâu như thế...những điều đã trải qua, em tin ko phải hoàn toàn giả dối. Và chắc hẳn, anh cũng k phải là đã nói dối em. Tình cảm của anh, bộc phát lên theo cảm xúc vào thời điểm đó, em tin anh có chân thành. Nhưng nó cũng k đủ lớn, cũng chẳng đủ nhiều, mà anh lại hèn nhát, rụt rè.
Anh ko thích em nhiều đến thế, có thích, nhưng sự rụt rè, thêm suy nghĩ vì việc k đi đến đâu, thêm cảm giác ko còn mới mẻ, nên anh chán dần. Chẳng đủ thương em. Nếu thương anh đã chẳng để mặc em cùng mớ cảm xúc hỗn loạn trong cái ngày bão hôm ấy. Mà hôm sau, anh cũng chỉ nói về mình. Nếu anh vẫn luôn là người vô tâm thì trc đó anh cũng k thể an ủi và dỗ dành em khi em buồn được. Chỉ là tâm anh ko đặt nơi em thôi. Em đã thấy cách anh công khai bày tỏ tình cảm với người mình thích, người mình thương nhưng khi bên em, anh che giấu, anh lạnh nhạt với em. Vì anh ko thích em nhiều đến thế! Ngay cả với người mới, anh cũng công khai bày tỏ với họ. Có lẽ, với anh, em ko phải người mong muốn! Đối với 1 số người đặc biệt, sẽ luôn có ngoại lệ, mà e lại k nhận được ngoại lệ.
Nhìn lại thời gian qua, cả từ kết quả mà em đã tìm kiếm nữa, điều an ủi em, đó là dường như đúng là anh ko nói dối em. Điều ấy suýt nữa làm em tự cảm động và lại xém rung động nữa vì anh. Nhưng nó lại càng rõ ràng hơn, rằng giờ em cũng chẳng còn quan trọng lắm đối với anh. Em buồn vì thái độ anh cư xử k đàng hoàng, k rõ ràng. Thế nhưng có thể phân tích ra thì trước đó, anh còn chút băn khoăn, anh còn chút áy náy về em, anh còn 1 chút quan tâm em cảm nhận như nào. Nhưng rồi tình cảm mới đến, những thứ khác dần trở lên mờ nhạt và chẳng mấy quan trọng nữa, bao gồm cả em và cảm nhận của em. Nó là cảm giác, em sao cũng được, em muốn nghĩ sao thì tùy. Anh đã có niềm quan tâm mới rồi. Chính anh cũng đã từng nói, cái gì anh không quan tâm nữa, anh sẽ kệ. Đau và buồn thật đấy! Trái tim có cảm giác bị bóp nghẹn, đau quặn lên. Lâu rồi em mới lại đau như thế. Những tưởng từ bỏ anh rồi, sẽ chẳng đau nữa, nhưng khi thấy anh công khai showlove với người mới, em lại k kìm lại được mà đau! Mà sao em lại nhớ rõ nhiều điều về anh như vậy? Anh hứa quá nhiều, hứa lèo, .... Phải rồi em đã gặp cao thủ rồi . Cao thủ đó là, vẫn đủ chân thành để đối phương vì chút quan tâm và tình cảm, lao vào anh, nhưng anh lại có thể cứ thế mà rút đi, mà khi nhìn lại, người ta cũng chẳng thể trách anh đã dối lừa... Có chăng sẽ thấy rằng, anh ko tôn trọng em, anh hèn nhát !!! Em cũng đang chẳng đủ sự thánh thiện để cầu mong anh hạnh phúc an yên. Tạo hóa sẽ có sự công bằng của riêng nó !

16/12/2022

Chẳng biết sau này rồi sẽ ra sao, chẳng rõ ngày sau gặp lại sẽ đối với nhau như thế nào! Từ lúc này, xin khép lại giấc mơ mùa thu. Nắng đông đã tới cùng với gió bấc tràn về. Mùa cây thay lá, cây vẫn đây nhưng tán đã phủ màu vàng. Rồi sẽ lại có những lộc non, những chồi non mới . Mùa cành khẳng khiu là 1 lẽ tự nhiên, biết sao giờ! Xin trả lại mộng mơ cùng nắng hè và gió thu. Gửi lại ký ức vẹn nguyên cùng mây trời sóng biển. Về lại cuộc sống riêng em như ngày anh chưa xuất hiện !
Thế nhé! Đôi cánh mỏi rồi...

15/12/2022

Nước mắt rơi từ mắt phải xuống trước là hạnh phúc
Nước mắt chảy từ mắt trái là khổ đau

06/12/2022

Nhớ anh !
Không nói đến ai đúng ai sai, ko nói đến lý do của mỗi người! Chỉ là nhớ anh, thấy nhớ anh thôi. Cảm giác như người ở gần ngay cạnh nhưng giữa chứng ta là 1 khoảng ngăn trong suốt, vươn tay ra nhưng ko chạm tới, mà rụt rè nên cũng chẳng dám vươn tay.
Đôi khi, việc không có tính toán gì, việc lấy thuận theo tự nhiên, đơn giản là vì sợ thất bại, sợ tổn thương ! Phó mặc mọi thứ theo tự nhiên, theo nhân duyên, xem còn mắc nợ nhau đến đâu. Chữ duyên lại hay đi kèm theo chữ nợ - duyên nợ. Có lẽ, anh đến vì 1 nhân duyên diệu kỳ nên ta lại để chờ chữ duyên!
Có đôi lần, em lo sợ, liệu rằng sau bao điều kìm nén, khi gặp lại, mình sẽ nói gì với nhau ? Thế ra là em vẫn còn thổn thức, vẫn cứ còn nhớ thương...

26/11/2022

Khi có quá nhiều điều muốn nói với nhau thì sẽ chẳng biết phải nói gì trước. Và cuối cùng là không có điều gì được nói ra.

24/11/2022

Lời anh nói ngày xưa đâu đây ... vẫn âm thầm chìm vào trong mây.
Đến bao giờ? Dặn lòng em thôi mong nhớ ☁️

07/11/2022

Áo vẫn thơm nhưng lòng người đã phai hương !

01/11/2022

02:08 AM 2.11.22
Em nhớ anh !

Hakoota Dũng Hà | Say Lah Lah Bah 28/10/2022

Thấp thoáng thấy bóng tôi trong bức tranh..Nhưng chỉ là một bức vẽ không màu !

Hakoota Dũng Hà | Say Lah Lah Bah A cover song from the original of Hug&Kiss band - Dance With YouVietnamese lyric by HakootaFollow me on FB : https://www.facebook.com/HAKOOTA.CHEFSoundcloud ...

26/10/2022

Tôi nghe tiếng tim mình đập thình thịch khi nhìn thấy anh ta.

Website