MengLan

MengLan

Page tạo ra để đi cmt dạo mà ko bị họ hàng soi mói

07/04/2024

Chúa tể ngôn ngữ, bà hoàng ngữ pháp 🤣🤣🤣

Lớn lên đá bóng giỏi giống ba nhé

20/02/2024

Lông, móng, .... cái gì cũng ko còn 🤣🤣🤣

Thành thái giám rồi 😀

14/01/2024

Hôm trước đang đọc 1 bộ kiểu k ỹ nữ được thư sinh cứu, thư sinh có hôn ước với 1 bà, nhưng bà này đi theo thiếu gia hại chếc thư sinh
Đang đọc tự nhiên ko nhớ tên truyện cũng ko nhớ đọc ở page nào luôn 😭😭😭

17/11/2023

Nhà tôi trên núi, trên núi các bạn ơi

Quảng Ninh: Bao năm nay gánh còng lưng kinh tế biển cho Trung du và miền núi Bắc Bộ 😄
Đồng bằng sông Hồng: Về đi em...


P/s: Trên thực tế thì Quảng Ninh đã gia nhập Đồng bằng sông Hồng lâu lắm rồi nhưng sách giáo khoa lúc ấy chưa cập nhật 🥹

19/10/2023

SERIES ĐỊA SƯ KIỀU MẶC VŨ

Tui tổng hợp series ở đây cho mấy bà dễ đọc nha.

1/ LẠC TRONG NÚI AI LAO
Link đọc: https://www.facebook.com/media/set/?set=a.111869842010755&type=3

2/ BÙA CẤM NGÔI MỘ CỔ
Link đọc: https://www.facebook.com/media/set/?set=a.112587025272370&type=3

3/ ĐỘNG RẮN Ở QUỶ THÀNH TÂN CƯƠNG
Link đọc: https://www.facebook.com/media/set/?set=a.114139091783830&type=3

4/ TRỐNG DA NGƯỜI Ở TÂY TẠNG
Link đọc: https://www.facebook.com/media/set/?set=a.116494914881581&type=3

5/ THỊ TRẤN MA Ở TRÙNG KHÁNH
Link đọc: https://www.facebook.com/media/set/?set=a.117625921435147&type=3

6/ KHỈ NƯỚC HỒ BÀ DƯƠNG
Link đọc: https://www.facebook.com/media/set/?set=a.119293111268428&type=3

7/ XUẤT MÃ TIÊN ĐẾN TỪ ĐÔNG BẮC
Link đọc: https://www.facebook.com/media/set/?set=a.120894404441632&type=3

8/ HÀNG ĐẦU SƯ Ở QUẢNG TÂY
Link đọc: https://www.facebook.com/media/set/?vanity=100095632172900&set=a.123834210814318

9/ ĐẠI CHIẾN DÃ NHÂN CỐC
Link đọc: https://www.facebook.com/media/set/?set=a.124029260794813&type=3&mibextid=ncKXMA

10/ GỌI BÚT TIÊN Ở TRƯỜNG HỌC BỎ HOANG
Link đọc: https://www.facebook.com/media/set/?vanity=100095632172900&set=a.124464727417933

11/ PHÁO ĐÀI MA Ở ANH QUỐC
Link đọc: https://www.facebook.com/media/set/?set=a.126396083891464&type=3&mibextid=ncKXMA

12/ ĐẠI CHIẾN ÂM DƯƠNG SƯ
Link đọc:https://www.facebook.com/media/set/?set=a.126402547224151&type=3&mibextid=ncKXMA

10/10/2023

(Chỉnh sử lần 1)

3
Ngày có thông báo nhập học .
Tô Vận kề dao gọt hoa quả lên cổ nó, than khóc với mẹ tôi. Tôi lặng lẽ theo dõi màn trình diễn của nó.
Tôi biết nó sẽ không ch.ết.
Làm sao một người như nó lại có thể sẵn sàng ch.ết?
"Mẹ ơi, để con ch.ết đi! Tại sao Tô Hồng có thể vào Đại học Bắc Kinh, còn con phải học trường nhỏ vô danh!"
Nó nộp đơn vào trường đại học dựa trên điểm số của mình, nhưng có vẻ không thể vào Đại học Bắc Kinh mà mẹ tôi luôn yêu thích.
Tuy nhiên, mẹ tôi rất thích nó.
Vì khi mới sinh ra nó nhỏ hơn tôi rất nhiều nên tôi bị buộc tội ăn trộm chất dinh dưỡng của em gái.
Hơn chục năm qua, bố mẹ tôi rất quý mến Tô Vận.
Rõ ràng lần nào cũng là lỗi của nó nhưng tôi lại bị mắng vì là chị mà không biết bảo ban em.
Ngay từ khi còn nhỏ, tôi đã quen với việc dành cho nó những thứ mình yêu quý nhất. Nhưng tôi thực sự không ngờ rằng nó lại nghĩ đến bằng cấp của tôi.
"Hồng Hồng, con là chị, chị phải nhường nhịn em."
Tôi nhìn mẹ tôi với vẻ hoài nghi.
"Mẹ, mẹ đang nói cái gì vậy? Sao mẹ có thể để chuyện này xảy ra?"
"Hai đứa trông giống nhau đến mức người khác không thể nhận ra. Chỉ cần hai đứa thay đổi danh tính, Tô Vận có thể vào Đại học Bắc Kinh như ước mơ của mình."
Tôi quá sốc trước những gì mẹ nói đến mức không nói nên lời nhưng mẹ đã quỳ thẳng xuống trước mặt tôi.
"Hồng Hồng, mẹ, mẹ không thể nhìn em gái con ch.ết như thế này! Con có năng lực, cho dù không vào Đại học Bắc Kinh, con vẫn có thể tạo nên thành tích trong một trường đại học như vậy. Nếu em con không học. Với năng lực của em con, sau này chưa chắc có thể làm được gì, em con chỉ có thể dựa vào tấm bằng này.”
Tôi lắc đầu.
"Mẹ, con có đồng ý cũng vô ích. Tính cách của chúng con quá khác nhau, hơn nữa vì kỳ thi tuyển sinh đại học phải lấy dấu vân tay nên bí mật sớm muộn gì cũng sẽ bị lộ."
"Không sao đâu! Chỉ cần con đồng ý thay đổi, việc còn lại mẹ sẽ làm cho con."
Nhìn người phụ nữ điên khùng quỳ dưới đất nói những điều vô nghĩa trước mặt, thật khó để chấp nhận đây là mẹ ruột của tôi.
Thấy tôi còn đang do dự, bà ấy trực tiếp quỳ lạy như giã tỏi.
"Mẹ biết, mẹ đã có lỗi với con suốt những năm qua. Tất cả lỗi lầm mẹ gây ra đều là lỗi của mẹ, em con vô tội. Các con là ruột thịt, nhất định phải giúp đỡ nhau!"
"Đừng lo, sau khi thay đổi con vẫn sẽ như thế này. Mẹ yêu Vận Vận nhất. Con gái, hãy cho mẹ cơ hội bù đắp cho con những thiếu sót trước đây."
Đôi mắt bà đỏ ngầu và trán chảy đầy máu.
Tôi chợt mủi lòng và đồng ý.
Sau đó, Tô Vận và tôi không ra ngoài cho đến khi trường đại học bắt đầu khai giảng. Chúng tôi bắt đầu viết chữ của nhau, làm quen với cuộc sống và giọng điệu của nhau, gần gũi nhau hơn về mặt thể xác.
Tôi, một người thuận tay trái, phải thay đổi, nó cũng phải thích nghi với cuộc sống của người thuận tay trái.
Tôi không biết bà tìm được thuốc mỡ ở đâu, sau khi bôi lên, dấu vân tay của bà thực sự biến mất.
Đáng tiếc thói quen có thể thay đổi, nhưng năng lực không thể bắt kịp trong thời gian ngắn.
Nền tảng của Tô Vận kém đến mức tôi phải thế chỗ nó trong mọi kỳ thi cuối kỳ. Dù có bằng tốt nghiệp loại khá nhưng không có năng lực, sau khi tốt nghiệp ‘tôi’ chỉ có thể làm thư ký.
Nếu Tô Vận bằng lòng hài lòng với hiện trạng, có thể tôi sẽ tiếp tục sống như nó.
Giá như lúc đó nó và mẹ tôi không dùng tôi làm vật tế thần .
4
Trước đó tôi đã xin số điện thoại của viên cảnh sát trẻ Cao Minh Hựu với danh nghĩa muốn biết diễn biến vụ án, mong moi ra được một số thông tin hữu ích.
Không ngờ Anh ta trông ngu ngốc nhưng miệng lại rất cứng, không chịu tiết lộ bất cứ điều gì dù đã hỏi tôi rất nhiều lần.
Vào ngày thứ ba, tôi nhận được cuộc gọi từ Anh ta, nói rằng Anh ta có một số chi tiết muốn hỏi tôi.
Nó đã được phát hiện?
Tôi thầm lắc đầu trong lòng.
Nếu họ phát hiện ra manh mối nào thì Cao Minh Hựu đã không yêu cầu tôi gặp riêng.
Để hiểu mục đích cuộc hẹn của Anh ta, tôi vẫn đến như đã hẹn.
Cao Minh Hựu ấn định địa điểm là nơi xảy ra vụ án mạng.
Đèn trong nhà mờ đi, chúng tôi cầm đèn pin mò mẫm như kẻ trộm.
"Cô có nhận thấy điều gì bất thường khi đi lên cầu thang không?"
"Không. Có chuyện gì à?"
Có chi tiết nào tôi chưa để ý không? Nó không nên như vậy.
“Tôi chỉ hơi kinh ngạc, tại sao cô ấy lại đến bên cửa sổ để t.ự t.ử? Hơn nữa cô ấy đã viết thư tuyệt mệnh, nhưng cô ấy lại yêu cầu cô đến tìm cô ấy sau năm giờ ngày hôm đó. Đây không phải là lẽ thường tình.”
Vết máu trên rèm đã khô nhưng vẫn chưa được xử lý, dưới ánh trăng trông đẹp và kỳ diệu.
"Giống như, hy vọng được phát hiện."
Tất nhiên là ‘tôi’ muốn được phát hiện. Nếu tôi gọi cảnh sát, mức độ nghi ngờ sẽ còn lớn hơn.
"Nhưng nếu em tôi không thực sự muốn t.ự t.ử, tại sao lại cắt động mạch chủ?"
Anh bước đến bên cửa sổ và kéo rèm ra, nhìn về phía nhà của người nhìn trộm.
"Đó là một góc nhìn rất thông minh. Nhìn từ những vị trí khác, cô sẽ không thể nhìn thấy khoảng trống còn lại."
"Biết có người nhìn trộm tại sao không gọi cảnh sát? Theo điều tra của tôi, em gái Tô Vận của cô không có loại tính cách này."
Trái tim tôi ngừng đập.
“Anh nghi ngờ đây không phải là tự sát?”
Tôi hít một hơi thật sâu, cố gắng nói bình thường nhất có thể.
“Không, đoạn video và hiện trường cho thấy đó là một vụ tự sát.”
Tôi thầm thở dài. May mắn là nó không bị phát hiện.
"Nhưng tại sao lại có vết mồ hôi?"
Khi nói lời này, Anh ta nhìn chằm chằm xuống đất, giống như đang nói chuyện với chính mình hơn.
"Chúng tôi đã hỏi cố vấn tâm lý của cô ấy, ông ấy đã cho Tô Vận lời khuyên để giảm bớt trầm cảm bằng cách tập thể dục. Cô ấy cũng mua một chiếc máy chạy bộ trong căn hộ của mình. Nhưng tại sao một người sắp ch.ết vẫn nghĩ đến việc tập thể dục?"
Cao Minh Hựu bước tới phòng khách và kiểm tra dữ liệu của máy chạy bộ.
Tim tôi như nghẹn trong cổ họng.
Tôi mua một chiếc máy chạy bộ có chức năng ghi thời gian và quãng đường nhưng tôi không sử dụng nó vào ngày hôm đó.
May mắn thay, Anh ta dường như không nhận thấy điều gì bất thường, cuối cùng lại đi vào phòng tắm.
"Cơ thể cô ấy sạch sẽ, chỉ có da đầu lấm tấm mồ hôi. Làm sao có ai trước khi tự sát có thể tắm mà không gội đầu? Hay cô ấy có thói quen này?"
Đó là vì tôi không có đủ thời gian chờ nó gội đầu và sấy khô. Tưởng rằng tóc mình dính máu sẽ không bị phát hiện, nhưng không ngờ.
“Lúc nhỏ ở nhà hình như em tôi không có thói quen này, nhưng bây giờ tôi cũng không biết.”
Mắt anh rơi vào những chiếc xô tôi đã đổ đầy nước.
"Với năng lực tài chính như em cô cũng có thể trữ nước được à? Nhiều thùng thế này."
"Có lẽ."
Cao Minh Hựu ngồi xổm ở đó và cẩn thận quan sát mặt nước.
"Trông khá sạch sẽ. Nhưng sao lại có nhiều xô đựng nước thế?"
"Việc phát hiện ra vết nước trong phòng tắm ngày hôm đó chứng tỏ người quá cố đã tắm. Tuy nhiên, thời điểm vết nước bay hơi có chút sai sót."
Tôi không biết đó có phải là ảo ảnh hay không, nhưng Anh ta dường như đã liếc nhìn tôi khi nói điều này. Thật không may, trong nhà quá tối để có thể nhìn thấy.
"Bồn cầu dường như có dấu hiệu hư hỏng mới, hình như có vật gì đó bị cắm, ép vào".
"Cô nghĩ sao?"
Cao Minh Hựu bất ngờ chụp ảnh tôi bằng đèn pin, khiến tôi theo phản xạ phải giơ tay che lại.
"Làm sao tôi biết?"
"Quên nó đi, đi thôi."
“Không kiểm tra nữa à?”
"Trở về từ từ sắp xếp đi, thuận tiện, ngày mai cô có thể đến mang thi th.ể Tô Vận về."
Tôi rất bối rối trước những gì Anh ta làm tối nay, nhưng may mắn thay tôi đã có thể nhận xác, chuyện này coi như đã giải quyết xong, rất khó để truy tìm lại.

Website