Ea Pốk - Cư M'Gar - Đăk Lăk

Contact information, map and directions, contact form, opening hours, services, ratings, photos, videos and announcements from Ea Pốk - Cư M'Gar - Đăk Lăk, Business Center, TT Ea Pốk, Cư M'Gar, Đăk Lăk, Buon Me Thuot.

30/06/2023

ĐỜI VÔ CHỪNG LẮM EM Ạ!
Tối làm về trễ, tấp vô quán ăn cơm tối.
Thấy bà già bán vé số lụm khụm đi đến mời mình mua. Mình lắc đầu từ chối, không dai dẳng năn nỉ như những người khác, bà bỏ đi một mạch. Lát hồi thấy chẳng ai trong quán chịu mua, thấy cũng tội, mình kêu lại hỏi nhỏ:
"Bà có đói không? con mời! "
Bà liền ngồi xuống.
Mình hỏi:
"Bà thích cơm gà hay cơm xá xíu?"
"Xá xíu."
Mình liền gọi cơm. Thấy bà cụ ngồi chung bàn với mình, ngay lúc đó chủ quán cao giọng hỏi:
"Bà ăn cơm hộp mang về ha...!"
Mình nói:
"Không chị, bà ăn tại đây với em"
Lườm lườm, chủ quán đem cơm ra nhưng không mang canh như những khách khác. Mình nhắc nhở:
"Thiếu canh chị ơi".
Lát có thằng phục vụ đem canh ra mà cầm "như kiểu thà cho chó ăn".
Mình cũng rất bình thường, ngồi trò chuyện với bà cụ! Cụ già quá, nói năng lập bập, chắc tại đói. Bà lựa cơm ăn hết.
Mình hỏi:
"Sao bà hổng ăn xá xíu?"
Bà chỉ vào trong miệng, vừa móp mém nhai vừa nói:
" Răng rụng hết gồi, còn nứơu hông à"
Nhưng tại thích xá xíu, cụ lấy tay xé từng miếng nhỏ cho vào miệng.
Mình cũng bâng quơ một lát, ngó trời, ngó mây mà trong lòng thấy tội tội.
Mình hỏi:
"Con cháu bà đâu hết rồi?"
"Tui sống có mình hà"
"Rồi ai nấu cơm bà ăn?"
"Chỗ nuôi mấy người bán vé số".
Đang nói chuyện một hồi, cụ quên nên bóc trúng miếng xá xíu to bỏ vô miệng, xong nhả ra, nhìn mình nói:
"Cứng quá"!
Hai bà cháu nhìn nhau cười ..!
Xong mình mời nước và giúp cụ ít tiền. Cụ cảm ơn rồi đi bán tiếp.
Mình kêu tính tiền và sẵn quay qua nói chuyện với thằng phục vụ, có bà chủ quán gần đó.
"E phụ bán cơm để kiếm tiền, người ta đi bán vé số cũng để kiếm tiền, em lấy cái tư cách gì để coi thường người ta mà bưng cái chén canh cái kiểu đó?"
"Em có làm gì đâu anh?"
"Làm gì tự em biết! Đời vô chừng lắm em à"

fb Hiếu Phạm

01/06/2023

Đừng là người võ đoán – Câu chuyện cảm động đầy ý nghĩa nhân văn sâu sắc

Tôi có một thói quen. Nếu không tháp tùng sếp đi tiếp đối tác, thì trưa nào cũng chọn quán cơm bụi ngay góc đường để tìm cái bỏ bụng. Quán nhỏ, đúng nghĩa cơm bình dân. Họ tận dụng căn trọ đầu hồi của cả dãy để mở kinh doanh.
Xe cơm là loại cũ. Bả mua lại ở hàng đồng nát. Mang về xịt xịt rửa xà bông lau chùi, vậy là có ngay một chiếc xe mới.
Món ăn không có gì quá đặc sắc. Nguyên xe cơm bự chà bá lửa chỉ cố định sáu món mặn, đồ xào (dưa leo, giá) đảo đi đảo lại sáu ngày trong tuần. Mặn ngọt… cũng tùy bữa và tùy vào tâm trạng của người nấu.
Nhưng điểm níu chân tôi lại là ở mặt khác!
Quán khá đông tầng lớp thực khách ghé ăn, nhưng tụ lại đa số là người bình dân.
Cánh xe ôm công nghệ là sặc sỡ nhất. Grap màu xanh lá, Bee màu vàng, GoViet màu đỏ, Beamin màu xanh dương.

Người bán vé số thì: Vietlot 150 tỷ, Vé số truyền thống thì hơn tỷ mấy.

Gần đây còn xuất hiện mấy anh Kỹ Sư người Hàn Quốc thi công tuyến Metro trưa trưa cũng lượn lờ vào ăn. Mới đầu mấy chả cũng chê ỏng chê ẹo, ngồi máy lạnh, cơm văn phòng mới ăn được. Nhưng dần về sau chắc “thấm đòn” nên cũng dạt ra đây để ăn.

Tôi cũng là công nhân bình thường, ngày tám tiếng “mài đít” ở công sở. Nên chọn nơi này làm bãi đáp cho mình. Cái cuốn hút và gây nhiều “thương nhớ” ở quán cơm bình dân này chính là cái đời thường của nó. Ngồi nhơi nhơi muỗng cơm chừng mươi phút ta có thể thu vào tầm mắt đủ “thượng vàng hạ cám”.

Thằng nhóc tan học ca sáng, mẹ chở về ngang, nhảy xuống mua cơm về ăn trưa. Công nhân tan ca, giữa buổi cũng chọn ăn ở quán này.

Bà chủ bán cơm này cũng là một điểm nhấn nổi bật. Mập mạp phốp pháp, tôi độ chừng phải trên 90 kí lô. Giọng nói sang sảng, cường độ âm thanh phát ra kinh khủng đến độ “nói cũng như chửi” không có gì quá khác nhau!

Bình thường chưa đến 11h30 (cao điểm đông khách) thì bả còn “le te” mang cơm ra cho mình. Nhưng tới đúng giờ… beng cái… công nhân mà nó túa ra thì ai cũng như ai! Sắp hàng tuần tự, tay cầm dĩa cơm trắng chờ đến lượt mình được múc đồ ăn.

Tôi hay chú ý đến một người bạn nhỏ bán vé số quẩn quanh ở đó, trưa nào cũng bắt gặp. Nó cứ loanh quanh lẩn quẩn. Chờ người ta ăn xong mới tiến đến mời mua. Có bận tôi mua ủng hộ khá nhiều, tiền bạc xong xuôi tôi mới lấy cớ hỏi thăm :
– Thằng em. Sao anh chỉ thấy em mời khách lúc họ ăn xong? Không như mấy bà kia, toàn lăng xa lăng xăng giành bán trước
– Dạ! Rồi… đàn anh thấy mấy bả có thường bán được không???
– Ờ. Không được…!
Nó giảng giải cho tôi nhiều “đạo nghĩa” xung quanh công việc tưởng chừng hết sức giản đơn.

Thứ 1, Không mời khách khi người ta chưa ăn. Vì lúc đó hầu như ai cũng đang đói và quạu, và họ sẽ ngại cầm tiền ra tay vì sẽ bị dơ tay.
Thứ 2, Đang ăn không mời. Vì đang nhai mà chìa vào mặt, giống như “chặn ngang họng” làm sao người ta nuốt cơm được. Vô duyên hết sức là ở trường hợp này!
Thứ 3, Khách ăn xong là mời tốt nhứt. Nhưng phải chờ người ta lau miệng, xỉa răng, xong thì hãy vô mời. Vì lúc đó no bụng, tinh thần sẽ khoái khoái hơn, dễ dàng móc hầu bao ra nhứt.
Tui ngồi đờ đẫn cả người như cậu học trò say sưa nghe giáo sư giảng. Tui hỏi vặn:
– Học ở đâu được những thứ này… cưng học lớp mấy rồi?
– Dạ… em thèm đi học lắm… nhưng còn mắc đi kiếm ăn nên thôi. Em đi bán nhiều, gặp nhiều hạng người nên tự rút ra kinh nghiệm ạ.
– Dữ bây…! Hahaha

– Dữ…thì mua ủng hộ em đi đàn anh.

Tự nhiên tôi thấy vui vẻ khi móc hầu bao ra để mua thêm một ít vé số nữa. Dù biết là khó lòng mà trúng được nhưng vẫn vui vì “bài học” sâu sắc như thế. Thằng nhóc này quả là nghệ sỹ đầy lịch lãm trong cuộc đời trần trụi.

Trưa nay cũng vậy.

Đang ngồi nhai rạo rạo muỗng cơm trong họng, mắt tôi vẫn ngó dáo dác tìm nó. À! Nó cũng đang bưng dĩa cơm ngồi ngay gốc cây. Đang ăn và nhìn tôi cười ranh mãnh.

Được một lúc khá lâu, khi tôi đang ngồi nhấp ly trà đá (nhiều đá hơn trà) thì nghe tiếng chửi đong đỏng của bà chủ quán. Tiếp sau đó là thằng bạn bán vé số của tôi… đang tháo chạy ra ngoài. Bà ta la oang oang cả một góc đường :

– Trời ơi. Trời ơi! Thằng kia. Thằng nhóc vé số kia… mày đứng lại cho taoooo.

Nguyên một “tảng thịt” mấy chục kí hộc tốc di chuyển, làm ai cũng phải ngưng ngang để chú ý đến.

Người bạn vé số nhỏ tháo chạy ra ngoài rồi vướng chân vào cái ghế nhựa nên ngã nhào.

Tự dưng “máu gà” trong người tôi bừng bừng trổi dậy. Đứng thẳng lên, tôi che cho anh bạn nhỏ:

– Nè… chị Thanh (tên bà chủ quán). Chuyện đâu còn có đó. Nó đói quá… mới vào ăn cơm của chị, không có tiền thì tôi trả… làm gì chị rượt thằng nhỏ té dữ vậy?

Vài anh xe ôm gần đó cũng bất bình xông ra phụ tôi.

– Phải… phải rồi… bao nhiêu tiền mà dữ vậy!

Ai cũng hướng mũi dùi chỉa thẳng vào bà bán cơm, bênh vực cậu bé vé số đen đủi.

Bằng một thái độ rất hục hặc Bà ta cất tiếng:

– ĐM… ĐMM… thằng kia… sao mày làm thế riết vậy… tao đã nói bao nhiêu lần rồi. Mày như thế nào… nói tao nghe!

Cậu bé sợ sệt, nhìn quanh khắp lượt. Rồi từ từ nói nhỏ khiến ai cũng “ngỡ ngàng”:

– Dạ… dạ… dĩa cơm 22.000đ… cô Thanh bán con có 5.000đ… con ăn xong mấy hôm liền… con mắc cỡ quá… nên con nhét 2 tờ vé số lại dưới dĩa cơm… cô không cho làm vậy nên dí theo bắt cầm lại ạ.

Ai cũng chưng hửng sau lời nói đó.

Bà Thanh lại cất giọng sang sảng:

– ĐM… mày khổ mày mới lăn ra vỉa hè để kiếm sống… tao cũng khổ… mà khổ ít hơn mày một chút… tao chia sẻ một chút hơi ấm với mày… mày đừng phụ lòng tao nữa… nghen!

Bả vừa dứt câu nói. Tôi đã đếm được ít nhứt là năm người đàn ông quanh đó… nghẹn ngào nước mắt! Cái cảm giác cảm nhận được sự ấm áp giữa người với người – nó bình dị và thiêng liêng vô cùng….

Xong chuyện đám đông giải tán. Tôi mua thêm cho nó hộp cơm nữa. Thịt kho hột vịt. Nó năn nỉ chị Thanh lấy kéo cắt đôi cái hột vịt ra làm đôi. Tôi không hiểu để làm gì. Xong xuôi nó khoanh tay trước ngực, cúi chào tôi và chị thiệt lễ phép.

Đang loay hoay móc tiền ra, chị Thanh hất hàm cho tôi thấy.

Theo cái hất hàm của chị tôi nhìn qua bên kia đường. Dưới chân cây cột điện nắng đổ chói chang. Có một ông lão mù đang ngồi run run với sấp vé số dày cộm. Nó nhẹ nhàng tháo cái nón vải mình đang đội, đội sang cho ông. Rồi tay mở hộp cơm, cầm cái muỗng xúc từng ít cơm một kê sát vào miệng đút ông ăn.

Chị Thanh nhìn tôi lắc đầu ngao ngán

“Đó… thằng em mày thấy hôn… nhìn đi… nhiều khi mình còn thua cả đứa con nít”.

Tôi quay lưng đi. Không biết nói gì nữa. Cuống họng tôi nó cứ dâng lên nghèn nghẹn. Hai con mắt tôi mở căng hết cỡ vì biết khi nhắm lại thì dù vô tình hay cố ý thì… nước mắt tôi sẽ lăn ra.

Ôi! Khổ đau của một phận con người. Biết bao nhiêu là đủ. Và có những chuyện chính mắt thấy tai nghe, mà chưa tìm hiểu ngọn nguồn thì đừng vội… võ đoán…!

Sài Gòn, Những cuộc mưu sinh.
Sưu tầm.

31/05/2023

- Alo. Anh hai hả? Anh đang ở đâu vậy?
- Anh Hai đang ở cơ quan, có gì không cô út?
- Chiều về sớm tranh thủ qua nhà em đón Mẹ về nhà anh chị nhé
- Ủa, còn ba ngày nữa Mẹ mới qua nhà anh mà? Sao đón sớm vậy?
-Em biết, nhưng mai vợ chồng em đi du lịch với cơ quan cả tuần mới về. Anh hai đón mẹ về nhà anh dùm em sớm vài hôm, tháng sau em bù lại cho
- Thôi được rồi, để anh về bàn với bà xã rồi tính sau
Nghe cuộc nói chuyện của cô con gái, bà Tư buông tiếng thở dài não ruột. Bà đứng lên lửng thững bước chậm chậm ra sân. Bà Tư cầm cái chổi lên quét quanh sân mà lòng ngổn ngang bao nỗi niềm. Bà Tư nhớ lại ...
Chồng chết sớm để lại cho bà Tư hai đứa con còn thơ dại. Lúc đó thằng Hai vừa mới chập chững biết đi những bước đầu tiên, con Út thì đang còn nằm nôi. Biết bao nhiêu khổ cực dồn hết lên đôi vai của bà, một sớm hai sương bà tảo tần lo cho hai đứa con khôn lớn. Buông cái này là bà chụp cái kia, làm và chỉ biết làm, miễn sao có tiền nuôi con là được
Khi hai con khôn lớn. Con Út muốn se sua với bạn thỏ thẻ với bà "Mẹ ơi con muốn mua áo mới", thằng Hai " mẹ ơi, cho con tiền mua chiếc xe đạp". Bà vui vẻ " Uhm. Để đó mẹ lo". Cứ thế, thằng Hai con Út trưởng thành chỉ biết ăn và học trong vòng tay của Mẹ đến khi ra trưởng và lập gia đình riêng. Cả hai đứa đều thành danh trong xã hội. Lúc hai đứa con còn nhỏ, tuy nghèo nhưng rộn rã tiếng cười. Bà Tư buông tiếng thở dài, bà tiếc nuối cái thời gian mẹ con đầm ấm đã qua. . .
Tiếng chuông gọi cửa làm bà Tư giật mình. Bà đi vội ra mở cửa, con dâu ào vào, thằng Hai theo sau. Con dâu lên tiếng
- Cô Út có nhà không hả Mẹ?
Bà vừa đóng cửa lại vừa trả lời
- Nó ở trên lầu đó. Cơm nước gì chưa mà bây qua đây
Con dâu không trả lời, đi vội vào trong nhà. Con Út nghe ồn ào dưới nhà liền chạy xuống. Chị dâu liền hỏi
- Cô Út làm gì mà tui gọi cháy máy không chịu nghe
- Em ở trong phòng xếp mấy bộ đồ để mai đi
- Cô đi rồi mẹ sao?
Con Út hơi khó chịu
- Thì em có gọi cho anh Hai nhờ đón Mẹ về bên anh chị vài hôm rồi mà
Con dâu vội nói
- Không được. Mai cuối tuần vợ chông tui cũng có việc đi tỉnh phát quà từ thiện hai ngày mới về. Cô Út xem tính sao thì tính
Con Út lớn tiếng
- Anh Chị làm gì mà khó khăn vậy. Đi phát quà từ thiện thôi mà có cần phải gấp như vậy không. Chị lúc nào việc nhỏ cũng làm lên cho nghiêm trọng. Chờ em về rồi hãy đi !
Con dâu cũng không vừa
- Vậy sao cô không ở nhà đi để hôm nào đến phiên Mẹ qua tui rồi cô đi du lịch.
Bà Tư sợ mấy đứa con nhìn thấy nên quay mặt đi nơi khác để lau vội giọt nước mắt đang trào ra vì kìm lại không được. Chờ cho cục đắng nghẹn ở cổ trôi xuống. Bà Tư vui vẻ cười ha hả nói
- Chuyện nhỏ mà sao tụi bây ầm ĩ thế. Được rồi để đó Mẹ lo
Thằng Hai chen ngang
- Mẹ lo cách nào?
Bà Tư chậm rải nói
- Lâu quá Mẹ không về quê, sẵn dịp vợ chồng con Út đi du lịch mươi hôm, vợ chồng thằng Hai cũng bận. Luôn tiện này Mẹ cũng muốn về Quê ở chơi với dì Năm bây vài hôm
Bà Tu nói xong, mấy đứa con đều nhất trí cao cách giải quyết của bà. Con Út lên tiếng
- Vậy thì mai anh Hai cho tài xế qua chở Mẹ ra bến xe
Bà Tư lại vui vẻ cười to để cho mấy đứa con yên tâm
- Cứ để đó Mẹ lo. Mai ta nhờ chú Ba xe ôm đầu ngỏ chở ta ra bến xe được rồi
Đêm hôm đó bà Tư suy nghĩ nhiều lắm. Tháng này ở nhà con Út thì tháng sau ở nhà thằng Hai. Bà Tư cảm thấy mình làm vướng bận cho con cái, vì mình mà hai anh em cãi nhau về chuyện ăn ở của bà. Làm Mẹ, bà không đành lòng nhìn cảnh như vậy
*****
Tuần sau
- alo cô Út hả? Cô về chưa
- Còn 2 hôm nữa em mới về. Có gì không anh Hai
- Hôm nay anh nóng ruột quá nên gọi cho dì Năm hỏi thăm Mẹ ,thì dì Năm nói là không có thấy Mẹ về nhà dì Năm.
Thế là cô Út và anh Hai cãi nhau ầm ĩ. Người này đỗ lỗi cho người kia. Cô Út đành phải bỏ cuộc du lịch bay về cùng anh Hai đi tìm Mẹ trong vô vọng
*********
Năm năm sau
Tại một ngôi chùa nhỏ ở ngoại ô cách xa thành phố ,có một ngôi mộ lẻ loi ở sau chùa. Trên tấm bia có ghi
Phần mộ bà Nguyễn Thị Tư
Pháp danh. . .
Mất ngày. . . Tháng. . . Năm
Không rõ nhân thân
Mọi người trong làng kể lại. Cách đây năm năm, có một bà cụ từ đâu đến xin ở trong ngôi chùa nhỏ này. Từ đó ngôi chùa trở nên sạch sẻ nhờ bàn tay chăm chỉ của bà cụ. Sớm tối bà cụ tụng kinh gõ mõ. Bà cụ hiền lành phúc hậu nên được dân làng yêu quý, họ đem đến cho cụ mớ rau, khoai củ và những cây nhà lá vườn. Cứ thế, bà cụ sống nhờ vào lòng yêu thương của dân làng. Mọi người ở đây ai cũng nhìn thấy được cụ bà có một nỗi niềm gì đó mà không tỏ cùng ai. Vì nét mặt cụ luôn toát lên một nổi buồn cho đến tận lúc bà mãi mãi ra đi .
🍂🍂🍂
Sưu tầm

Photos from Ea Pốk - Cư M'Gar - Đăk Lăk's post 27/03/2023

tranh phụ nữ đọc sách - phương tây

01/11/2022

khu vực đang xây dựng rất tốc độ ở ea pốk

28/04/2022

Nắng này không có gì phơi phí nắng thật

06/03/2022
Want your business to be the top-listed Business in Buon Me Thuot?
Click here to claim your Sponsored Listing.

Videos (show all)

cánh đồng Ea Pốkvideo: Tây Nguyên Đại Ngàn

Category

Address


TT Ea Pốk, Cư M'Gar, Đăk Lăk
Buon Me Thuot
63908

Other Business Centers in Buon Me Thuot (show all)
Gà Chọi Hoàng Thông Gà Chọi Hoàng Thông
Cưm Gar
Buon Me Thuot, 63000

Đỗ Ngọc Chuyên Bán Sản Phẩm COLAGEL - Mỹ Phẩm

Nấm Sbody Slim Nấm Sbody Slim
Buon Me Thuot, 100000

Tâm Store - Tinh dầu & Xà phòng thảo dược Tâm Store - Tinh dầu & Xà phòng thảo dược
Tỉnh Lộ 10, Huyện Krông Ana
Buon Me Thuot

Sỉ lẻ bút máy, bút mực đồ dùng học tập giá rẻ

Trung tâm giáo dục phức hợp Đăng Khôi Trung tâm giáo dục phức hợp Đăng Khôi
52 Chu Văn An, Phường Tân An, Thành Phố Buôn Ma Thuột
Buon Me Thuot, 63000

Uy tín - Chất lượng

Thanh mật ong rừng Thanh mật ong rừng
QL26
Buon Me Thuot, 63000

thanh kinh doanh oline

Máy Làm Sữa Hạt BMT, Đăk Lăk Máy Làm Sữa Hạt BMT, Đăk Lăk
120 Đinh Núp, Tp Buôn Ma Thuột, Đăk Lăk
Buon Me Thuot, 63000

Máy Làm Sữa Hạt BMT, Chuyên Cung Cấp Máy Làm Sữa Hạt Uy Tín Hàng Đầu Buôn Ma Th

Cây giống nông nghiệp đăk lăk Cây giống nông nghiệp đăk lăk
Buon Me Thuot, 63000

Cây giống và hạt giống các loại

Doris_case Doris_case
163 Ngô Quyền
Buon Me Thuot

Ở đây có bán ốp lưng xinh hơn người yêu cũ

Chim Cảnh Tây Nguyên Chim Cảnh Tây Nguyên
Buon Me Thuot, 63000

chuyên các dòng chim cảnh tận gốc tây nguyên

Ford Sale Đăklăk Ford Sale Đăklăk
35a Trường Chinh TP Buôn Ma Thuột Đăk Lăk
Buon Me Thuot

Ghế Massage KLC - 407 Hùng Vương, p.An Lạc, Thị Xã Buôn Hồ, Tỉnh Đắk Lắk Ghế Massage KLC - 407 Hùng Vương, p.An Lạc, Thị Xã Buôn Hồ, Tỉnh Đắk Lắk
563 Hùng Vương. P An Lạc. Thị Xã Buôn Hồ
Buon Me Thuot, 64006

Ghế Massage KLC mang đến các sản phẩm chất lượng đến mọi gia đình trên toàn

Giấy Phép Kinh Doanh Thành Phố Buôn Ma Thuột Giấy Phép Kinh Doanh Thành Phố Buôn Ma Thuột
16 Trường Chinh
Buon Me Thuot, 90000

Luôn mang đến cho quý khách hàng dịch vụ ưu đãi với chi phí tiết kiệm nhất. Liên hệ: 0383.096.225