Tâm Sự Eva

Tâm sự eva .Vì cuộc đời này vốn dĩ lắm chuyện vô thường, thứ ở trong tay c?

09/11/2022

/Chuyện chúng ta/

Khi bạn chọn một người đàn ông trẻ, bạn sẽ thấy đôi lúc người đó thật sự trẻ con. Bạn nghĩ là người đó không thể bảo vệ mình được. Mình không nên đi cùng họ lâu dài.

Khi bạn chọn một người đàn ông trưởng thành, bạn lại thấy anh ta đôi khi quá vô tâm, bận bịu quá đáng, tới mức cả ngày chẳng thèm nhắn tin với bạn câu nào. Bạn cảm thấy cô đơn ngay trong chính tình yêu của mình. Bạn thấy buồn, vậy nên bạn ra đi.

Khi bạn tìm thấy được một người đàn ông tâm lý, biết quan tâm, chăm sóc, trưởng thành, thì đáng tiếc anh ta lại trong thời gian khởi nghiệp. Không có đủ năng lực tài chính để lo cho bạn. Chuyện lâu dài là khó khăn. Thế nên bạn lại rời đi.

Rồi vậy là bạn cứ tìm kiếm mãi mà chẳng có ai vừa ý. Bạn thấy đau khổ, kém may mắn, nhiều thất vọng trong tình yêu. Nhưng vấn đề ở đâu thì bạn không hề rõ. Là có lẽ bạn chưa từng một lần nhìn lại xem tình yêu của mình đã đúng hay chưa.

Yêu thương vốn dĩ không phải là tìm một người tốt đẹp, hoàn hảo để ở cạnh. Mà là tìm một người xứng đáng để hi sinh. Vì chẳng ai trên đời này hoàn hảo 10 phân vẹn 10 cả. Ai cũng có khiếm khuyết. Không chỗ này thì chỗ khác. Nhưng quan trọng hơn, có người sẽ vì bạn mà mưa gió chạy đi mua thuốc cảm cúm, có người lại chỉ có thể nói vài câu an ủi đơn giản, có người nói yêu bạn mà chẳng hay biết bạn đã chịu nhiều uất ức thế nào.
Trên đời này, người có thể vì bạn, sẵn sàng bao dung, yêu thương và một lòng một dạ với bạn là rất ít. Nếu không biết trân trọng, nuối tiếc sẽ theo bạn đi suốt đời.

Đừng ảo mộng những điều không có thật.
Đừng hoang phí những yêu thương chân thành.
Đừng đuổi theo những giá trị bề ngoài vô nghĩa.

Hãy tìm một người xứng đáng với những giọt nước mặt của bạn.
Và yêu thương.
Bình yên trong đời này, đơn giản, chỉ có vậy mà thôi...

Cre: hien

13/03/2022

..Bữa ăn cuối cùng trước khi ly hôn..😥

Những ngày này, tôi đang bất mãn về cuộc hôn nhân của mình, người chồng sáng sáng ra khỏi nhà từ lúc tôi chưa ngủ dậy, tối khuya mới trở về, nhưng thu nhập chẳng khá khẩm gì, tình cảm thì cứ nhạt dần, không còn khái niệm tặng quà, cũng chẳng còn niềm vui mỗi khi chồng đi làm về…

Khi nghe nỗi niềm tâm sự của tôi, mấy cô bạn gái thân nghiêm túc phân tích vấn về rồi kết luận: “Sống với nhau nhạt nhẽo như vậy thì nên giải thoát sớm đi”.

Chia tay hội chị em, trên đường về nhà, tôi bắt đầu suy nghĩ về việc ly hôn.

Bước vào nhà, nhìn căn phòng đơn giản mấy năm rồi không có gì thay đổi, tôi bỗng cảm thấy chán chường khó tả. Đón con về, nó đánh đổ cả sữa xuống sàn nhà, rồi nó bày bừa đồ chơi khắp nơi khiến căn nhà đã chật chội càng thêm bừa bộn. Tôi chỉ lo thu dọn cái bãi chiến trường ấy cũng đủ mệt bở hơi tai.

Đang vội vàng nấu cơm thì chuông điện thoại réo rắt, chồng báo tối nay về muộn, cả tuần nay anh ấy không về nhà ăn tối lấy một bữa. Tôi bực mình, thò tay nắm hai quai nồi định bắc xuống bếp thì bị rớt, tay tôi bị bỏng rộp cả lên. Miếng nhựa chống bỏng ở quai nồi đã rụng ra từ lâu, tôi đã nói với chồng năm lần bảy lượt, nhưng mãi vẫn chưa sửa.

Tôi tắt bếp, bước vào phòng, soi vào gương, đôi mắt trong trẻo ngày nào nay bỗng trở nên mờ nhạt và lấm tấm nếp nhăn. Cuộc sống gia đình thật đáng sợ, đã bao lâu rồi tôi không chăm sóc cho bản thân mình, mọi thứ chỉ xoay quanh căn hộ bé xíu và cậu con 3 tuổi. Tôi cần phải thoát khỏi cuộc sống vô nghĩa này, nhanh chóng rời xa khỏi đây.

Hai tiếng sau chồng tôi về, không thấy có cơm trên bàn, chỉ thấy tôi ngồi một mình trong bóng tối.

– Sao chưa nấu cơm?

– Sao phải nấu cơm? Tôi nấu đủ rồi, từ nay trở đi sẽ không nấu nữa. Sống thế này tôi không chịu được. Chúng ta ly hôn thôi.

– Anh nghe nhầm phải không? Em nói lại xem nào!

Lúc này con trai tôi bỗng cất tiếng khóc, anh ta chạy vội vào trong phòng bế con và cho nó uống sữa, ngạc nhiên hỏi dồn: “Sao đang sống tử tế lại đòi ly hôn?”. Tôi cười khẩy.

Tối đó, tôi cố ý ngủ riêng. Theo kinh nghiệm của các cô bạn, ly hôn không đơn giản, nhiều thứ ràng buộc như tình cảm, tài sản, thói quen, vì thế nhất định phải có nghị lực mới làm được. Để có thể tiến hành thuận lợi, tôi cần thực hiện 3 điều:

Thứ nhất không nấu cơm nữa, tách sinh hoạt của hai người ra.

Thứ hai không ngủ chung, không cho cơ hội làm lành.

Thứ ba, kinh tế riêng rẽ.

Nằm trên ghế sofa mãi mà không sao ngủ được, tôi bật dậy viết đơn ly hôn. Tôi người Bắc, chồng người Nam, cùng nhau đến thành phố biển này, mua được căn nhà đứng tên tôi. Chồng tôi có một cửa hàng làm ăn có vẻ không khá lắm, nhưng dù sao đó cũng là tài sản của anh ta. Như vậy chia ra tôi sở hữu căn nhà, anh ấy lấy cửa hàng cũng là hợp lẽ. Con trai tôi nuôi, anh ta gửi tiền trợ cấp hàng tháng là ổn.

Hôm sau, khi đưa cho anh ta tờ đơn ly hôn:

– Tôi muốn tự do!

Anh ta ngây người ra, tôi sốt ruột giục:

– Anh ký đi! – nói xong tôi liền cảm thấy mình có phần hơi quá đáng, liền đổi giọng – Lẽ nào anh không thấy chúng ta là người của hai thế giới? Chia tay tốt cho cả anh lẫn tôi…

Một tuần sau, anh gọi điện cho tôi và nói:

– Anh ký rồi, chiều nay cùng ăn với nhau một bữa nhé. Vẫn chỗ cũ, anh sẽ đưa đơn cho em.

Hết giờ làm việc, tôi đi đến nhà hàng ven biển mà chúng tôi thường đến. Mấy hôm không gặp, trông anh gầy đi, ánh mắt ưu tư, râu đã được cạo nom sáng sủa hơn. Anh lặng lẽ đẩy cái phong bì đến trước mặt tôi, bỗng tôi thấy cay cay mắt, trong lòng có một cảm giác hoang mang khó tả.

– Đã đến rồi thì gọi chút gì ăn nhé, có thể đây sẽ bữa cơm cuối cùng của chúng ta.

Anh quay ra gọi người phục vụ:

– Cho một suất cơm thịt bò xào ớt, một bát canh ngao.

Đây đều là những món tôi thích nhất. Tôi ngồi im, anh bỗng nói với tôi:

– Bữa cơm cuối cùng này em có thể gọi cho anh món anh thích ăn không?

Tôi bỗng bối rối, tôi chẳng biết anh thích ăn món gì. Trước giờ anh đều rất dễ tính, món nào cũng ăn được, món nào cũng thấy ăn ngon lành.

– Anh thích món gì? Chẳng phải anh luôn ăn giống em hay sao?

Anh lại mỉm cười, nói chậm rãi:

– Thực ra, ngần ấy năm, anh luôn ăn những món mình không thích. Em quên rồi sao, anh là người miền Nam, anh thích chế biến kiểu miền Nam, hơi ngọt chút. Anh cũng thích ăn cay nhưng em không thích nên đành thôi.

Nghe anh nói, mặt tôi nóng bừng. Đúng là tôi chưa từng nghĩ đến việc hỏi anh thích ăn món gì. Lần đầu tiên biết anh thích ăn ngọt lại là lúc ly hôn, thật nực cười. Tôi muốn ứa nước mắt nhưng cố kìm lại.

– Anh quyết định rồi, nhà, cửa hàng, mọi đồ đạc trong nhà đều thuộc về em, anh chỉ mang theo mấy quyển sách và vài bộ quần áo thôi.

– Anh định đi đâu?

Hình như tôi thực sự chưa từng suy nghĩ nghiêm túc rằng chúng tôi sẽ sống như thế nào sau khi ly hôn.

– Bố mẹ và bạn bè anh ở miền Nam luôn giục anh về quê làm ăn. Nhưng do em thích biển nên anh chiều theo em. Ở đây gió biển mang mùi tanh của cá, ăn đồ biển anh cũng không thích, công việc cũng chẳng sáng sủa gì, đã làm em thiệt thòi…

– Anh nói gì thế? Em không phải ly hôn vì những thứ đó.

Tôi không ngăn được nước mắt.

– Ly hôn xong anh sẽ về Nam. Sau này em sống một mình nuôi con sẽ vất vả. Anh để lại tất cả cho em. Cửa hàng dạo này kinh doanh cũng khá hơn trước, em lấy tiền đó tích lại, đừng tiêu linh tinh, để phòng khi cần có cái mà tiêu.

– Vậy anh thì làm thế nào?

– Đàn ông quăng đâu chả sống, không như đàn bà con gái, cả tin lương thiện, dễ bị tổn thương.

Tôi bỗng trào nước mắt.

“Đừng khóc!” – Anh đặt tay lên vai tôi, cử chỉ quen thuộc, vậy mà không hiểu sao lúc sống bên nhau tôi lại không hề nhận thấy tình cảm của anh.

– Anh phải đi rồi. Em biết không, mỗi lần gia đình bên em tụ họp đông vui anh đều cảm thấy trống trải. Anh cũng rất nhớ ba mẹ, họ cũng già cả rồi…

Tôi bỗng thấy mình quá vô tâm. Anh là người đàn ông tốt, vậy mà đến tận giây phút này tôi mới biết sống với tôi, anh đã phải che giấu những cảm xúc không vui, những điều không hợp, chỉ vì tôi.

– Sao anh không nói những điều này sớm hơn?

– Anh muốn em sống vui vẻ, không phải bận lòng vì những việc vặt ấy.

Tôi thẫn thờ, một lúc sau tôi nói:

– Anh… Anh có thể không đi không?

Chúng tôi bước ra khỏi nhà hàng, bên ngoài gió biển rất mát, tôi ngồi sau xe của anh đi về nhà. Tôi ôm chặt lấy anh, cảm thấy thật hạnh phúc.

Sự việc vừa rồi đã cho tôi một bài học. Sau khi kết hôn, những lo toan chuyện cơm áo gạo tiền khiến người ta ngày càng không có thời gian quan tâm tới nhau, nhưng đó thực ra không phải vì họ đã thay lòng đổi dạ, mà bởi cuộc sống cần phải vậy. Nếu mỗi người biết nghĩ cho người kia một chút, bao dung và nhường nhịn lẫn nhau một chút, gia đình sẽ êm ấm, hạnh phúc.

Xã hội ngày nay ly hôn càng ngày càng dễ, chính vì thế, chúng ta càng cần trân trọng, giữ gìn hôn nhân...
Nguồn St

03/01/2021

Xin phép được dùng nick ảo ạ!!
Mình là nữ 25t người miền nam, có 1 mối tình 2 năm với anh 29t gốc Bắc nhưng sinh sống trong nam từ nhỏ. vào thời điểm này 2 năm trước là lúc tình yêu đang chớm nở và mọi thứ đều rất vui và hạnh phúc. Khoảng nửa năm nay mọi thứ tệ đi, chỉ vì 2 đứa bất đồng quan điểm,không tìm được tiếng nói chung, chuyện gì 2 đứa cũng đều có 2 luồng suy nghĩ khác nhau và rất khó để có thể dung hoà tính cách. Mình luôn cô đơn trong tình yêu này,luôn khóc và giải quyết mọi chuyện 1 mình, anh thì dường như không quan tâm đến cảm xúc của mình nửa. Từ tháng 6 2 đứa mình có xung đột và anh dùng những từ ngữ xúc phạm mình (những câu chửi của người Bắc), lúc đó mình khá bất ngờ vì anh vốn dĩ là 1 người rất hiền và cũng hiếm khi nào bộc lộ cảm xúc giận dữ với mình.Sau đó bọn mình chia tay, khoảng 10 ngày sau đó mình nt níu kéo quay lại, anh cũng nói 2 đứa khó có thể tiến xa do bất đồng quan điểm trong cuộc sống quá nhiều, nhưng mình cứ níu kéo và năn nỉ ỉ ôi cuối cùng cũng quay lại và cứ quen đến tháng 11 cũng xảy ra 1 cuộc chia tay, lý do là trong những tháng quay lại đó mọi thứ vẫn vậy không thay đổi, 2 đứa cũng dần lạnh nhạt không thương yêu quan tâm gì nhau, nhưng anh kiểu bất cần và cứ để thả trôi mọi thứ tới đâu tính tới đó. còn mình thì vẫn muốn níu kéo để mong tình yêu này được cứu vãn. lần chia tay tháng 11 anh cũng là người nói ra, nhưng mình vẫn thế cứ níu kéo, rồi chúng mình quen tiếp tục đến ngày hôm qua là đầu năm 2021, mình cảm thấy mọi thứ rất nhạt (vì những lúc 2 đứa gặp nhau, anh hiện rõ ràng là không còn yêu mình nửa, và mọi thái độ cử chỉ đều quạo quọ khiến cho cuộc đi chơi của 2 đứa đều nặng nề). Anh thừa nhận dù còn yêu nhưng tình yêu của anh dành cho mình đã vơi đi rất nhiều, anh thật sự mệt mõi và anh muốn dừng lại, và vẫn là mình-1 đứa quỵ luỵ nhắn tin khóc lóc và cũng mong muốn sẽ yêu tiếp nhưng anh rất dứt khoát phũ bỏ mọi thứ nói rất mệt và chỉ muốn dừng lại.. Mình đau lắm, thật sự mọi thứ như sụp đổ, lúc đầu người ấy đến với mình dành cho mình bao nhiêu điều ngọt ngào, và bây giờ khi họ muốn rời đi họ cũng cho mình bao nhiêu cay đắng. Đêm qua là 1 đêm kinh khủng với mình, mình chợp mắt được 1 lúc thì lại giựt mình tỉnh dậy bàng hoàng nhận ra từ nay về sau sẽ không còn biết họ đang làm gì ở đâu, sẽ không bao giờ được ôm họ được nói chuyện với họ nửa, và thật sự trong thâm tâm mình lúc này cũng vẫn còn muốn được hàn gắn nhưng ngươi ta đã không cần mình đến vậy sao mình vẫn ngu ngốc.
Mình phải làm gì hả các bạn..

14/10/2020

🤔🤔🤔10 câu nói của mẹ đẻ trong ngày cưới, khiến mẹ chồng nghe xong liền lặng im!

1. Con trai của chị cũng chỉ là một người bình thường, không hề xuất sắc như những gì chị vẫn nghĩ. Nó cưới được con dâu của chị, chứ không phải con gái nhà người ta trèo cao đòi bước vào nhà chị, cho nên phải biết trân trọng con dâu.

2. Con trai chị lười như thế nào, những người làm mẹ như chúng ta đều hiểu rõ, chị đừng nói vì con trai bận nên việc nhà con dâu phải gánh hết. Nó đang bận chém gió trên mạng, bận chơi game thì có, cái này chắc chắn chị biết rõ nhất.

3. Đừng bắt con dâu phải chăm chồng nó giống như chị chăm con trai chị vậy. Nó là con trai chị, là chồng của con dâu chị, con dâu chỉ có thể coi con trai chị là chồng nó, chứ không thể coi con trai chị là con trai nó giống chị được.

4. Đừng bao giờ nói xấu con dâu trước mặt con trai chị, chị làm như vậy, chỉ khiến chúng nó cãi nhau thường xuyên hơn mà thôi. Cãi nhau nhiều đến mức không chịu nổi nữa sẽ li hôn, mà nếu chúng nó li hôn thật thì tội của chị nặng lắm đấy.

5. Khi con dâu đẻ, lúc ở cữ, lúc chăm con, chị có thể không giúp nó, cũng có thể nói là chị không có cái nhiệm vụ đó. Nhưng, xin chị hãy nhớ cho, khi chị cần người chăm sóc, chị đừng nhớ tới con dâu chị, nó cũng chả có cái nghĩa vụ ấy đâu.

6. Đừng bao giờ nghĩ con dâu chị để con trai chị làm ít việc nhà là oan ức cho con trai chị. Nhà là nhà của 2 đứa, nó cũng phải có nghĩa vụ san sẻ việc nhà chứ.

7. Thường xuyên khen con dâu nhà người khác tốt ư? Có tốt đến mấy cũng là con dâu nhà người ta, chị có muốn cũng chẳng được. Muốn có một nàng dâu tốt, đầu tiên hãy làm một bà mẹ chồng tốt đi đã.

8. Chị đừng cho rằng chị đối tốt với con trai chị là con dâu chị đang nợ chị. Chị có đòi nợ, cũng phải tìm đúng chủ nợ chứ. Nếu như chị hi vọng con dâu hiếu thuận với chị, quan tâm chị, thì cũng xin chị hãy đối xử tốt với con dâu chị, hãy biết đặt mình trong hoàn cảnh của người khác. Không phải cứ là yêu cầu của chị thì người khác nhất định phải thỏa mãn cho chị đâu.

9. Đừng nên nhớ nhà con dâu có bao nhiêu tiền, bao nhiêu phòng, có nhiều cũng chẳng liên quan gì đến chị cả, có thế nào cũng chẳng đến lượt chị.

10. Con dâu về thăm bố mẹ đẻ, có mua chút quà cho bố mẹ mình thì cũng là điều bình thường, chị cũng đừng ghen ghét, vì họ còn cho con dâu chị nhiều hơn thế.

"Con gái đã gả đi thì sẽ trở thành khách trong nhà đẻ, sẽ trở thành người ngoài trong nhà chồng, sẽ mất đi tất cả, nói cho cùng thì cũng chỉ có được một người cùng đứng tên trên giấy tờ với bạn mà thôi.

Nếu anh ta không yêu bạn, không thương bạn, không thể bảo vệ bạn, vậy thì bạn sẽ trở thành đứa trẻ mồ côi không nơi nương tựa. Hơn nữa anh ta còn thường nói bạn phải tốt với mẹ anh ta một chút, vì mẹ anh ta rất vất vả mới nuôi được anh ta thành người.

Nhưng sẽ chẳng có ai nói, "Mẹ, xin hãy tốt với vợ con một chút, cô ấy phải rời xa bố mẹ đẻ, một thân một mình đến ở nhà chúng ta, rất khó khăn vất vả, chúng ta phải đối với cô ấy tốt một chút đâu.

12/09/2020
09/09/2020

Đưa tay đây, tôi chỉ em hạnh phúc 🙂

Đã bao giờ em nghĩ những gì em làm là đúng đắn hay sai lầm chưa???

Tôi biết, em đã từng đi qua những ngày tháng đau thương không đáng có , vì em đã yêu bằng một trái tim quá nhiều mộng tưởng

Em cứ như nàng công chúa mãi sống trong thế giới cổ tích của mình mà không chịu bước ra cùng hiện thực.

Em đã mơ những giấc mơ đẹp quá, em đã tinh những niềm tin lung linh quá, và em đã yêu một tình yêu mà em luôn hy vọng sẽ đẹp đẽ như giấc mơ kia… Đấy chỉ là mộng tưởng thôi em….

Tôi biết, em đã khóc cho những nỗi đau rỉ máu trong tim từng ngày qua , từng ngày qua… Những nỗi đau chẳng ai làm, chủ những nỗi đau chỉ của riêng em và cũng chỉ mình em hiểu ….

Em đã khóc như thể em đang trút đi nước mắt , em có biết tiếc không những giọt yêu thương, em có biết tiếc không những niềm vui bị chìm trong nước mắt… Em có tiếc khôn những ngày qua em nhìn đời qua đôi mắt khóc ?????

Tôi hiểu, em luôn muốn tìm cho mình một chỗ dựa, một cái ôm, một bàn tay, và tôi cũng hiểu em cần một ai đó nhiều hơn những gì em thể hiện, em yếu đuối gấp trăm ngàn lần cái vẻ ngoài mạnh mẽ của em….

Nhưng sao cứ phải ngồng mình lên như thế hả em ?????

Em đang cố gắng làm chỗ dựa cho bao nhiêu người, nhưng chính em lại không có cho mình một điểm tựa thì sẽ ngã thôi em à…

Ngã vì gánh lên mình bao nhiêu đau thương của đời người ..

Em đã bao giờ nhận ra mình mù quáng khi luôn tặng đi những yêu thương vẹn nguyên để rồi nhận về những mảnh vỡ nát tươm….

Em có biết em thật ngốc bởi sau mỗi lần đau, em lại yêu nhiều hơn và niềm tin cũng vì thế mà nhân lên…..

Có thể em thích sống với những suy tư của mình, em muốn sống trong nội tâm mà chỉ mình em hiểu ….

Em luôn muốn mọi người chia sẻ những vấn đề của họ, em luôn muốn những người quanh em coi em là một ai đó khi họ cần tâm sự, những suy tư của em, em chưa từng giám chia cho bất kì ai…….

Em chỉ giám giữ nó cho riêng mình…. Em biết thế là ích kỉ không em?????

Sao em cứ cố chấp giữ những mảnh vỡ yêu thương kia cơ chứ, chẳng phải tim em đang rách vì những vết cứa kia ư ?????

Sao em không dám cho đi để và cùng thanh thản?????

Sao em lại sợ chính yêu thương mà em mong đợi ???????

Em đã bao giờ nhận ra suốt những tháng ngày qua em đi tìm một thứ chỉ nằm trong giấc mơ, trong khung tranh mộng tưởng chưa???

Em có nhận ra, cuộc đời em với những tháng ngày đã qua luôn là cái ngoái đầu để nhớ và những cái nhìn với theo ….

Em luôn vô tình ngoái đầu nhìn lại phía sau, để rồi gặp một ai đó, một cái nhìn mà em luôn mải miết đi tìm những ngày sau đó, những cái chỉ đến duy nhất một lần….

Và cũng là em luôn thích đứng nhìn ai đó lặng lẽ từ phía sau

Em luôn muốn ở đâu đó phía sau nhưng lại chẳng bao giờ đủ dũng cảm để có thể ở bên ai đó, một cách song song, để rồi giữa dòng người bon chen, hình bóng đó vút ra khỏi tầm mắt em, và em lại tiếp tục đi tìm hình bóng em vô tình để lạc ….

Em cứ mải với theo khoảng trống rỗng trước mắt em, em cứ mải đi tìm cho dù là không thấy …

Đã bao giờ em thử một lần tập quên những cái nhìn một lần rồi nhớ mãi kia chưa?????

Đã bao giờ em thử tiến lên để đứng cạnh ai đó em yêu thương chưa ?????

Đừng mãi là cái bóng đi sau ai đó mãi thế em! Thử bước lên đứng trước hạnh phúc của mình một lần đi em !!!

Em sẽ thấy cuộc đời không chỉ mãi là những cái nhìn ngoái lại và những lần với theo thế nữa ….

Sao em lại yêu những cảm xúc của mình nhiều như thể??????

Sao em lại yêu những giấc mơ kia nhiều đến thế??????

Sao em cứ để những thứ thoáng qua kia in hằn mãi trong tâm trí ?????

Đó chỉ là một cái nhìn, một cảm xúc đã qua, một giấc mơ chẳng thành hiện thực thôi em à… !!!

Tạm cất chúng ngay cả khi chúng là những kỉ niệm rất nhiều và rất đẹp … Gói gọn chúng vào miền quá khứ đi em…

♥ Đưa tay đây. tôi kéo em về cùng hiện tại
♥Đưa tay đây, tôi chỉ em lối tới yêu thương !!!!!!!!!!!!!!!

30/08/2020

Vợ em đấy!

Ngày xưa vợ em cũng rực rỡ lắm nhưng giờ đỡ hơn rồi. Gớm thật, 1 năm trước chứ mấy, phải đấu đá với 4-5 thằng mới cướp được. Giờ nằm cả ngày chả thằng nào buồn khênh.

Đi đám về có tí men, nhìn thấy vợ mà em tưởng vô nhầm nhà. Vỗ đẹt cái lên mặt mới sực tỉnh, ah thì ra vợ đang ở cữ chứ không phải tuần tân hôn.

Ngồi đần mặt ra ghế ngắm vợ, ngắm từ trên xuống dưới như cái hồi mới yêu, rồi lại từ trong ra ngoài như cái hồi mới cưới. Tự nhiên thấy mắt cay cay tủi thân thế nào ấy.

Vợ em thay đổi quá, Mặc cái quần rộng như cái bao, tóc tai rũ rượi. Từ ngày đẻ vợ em đổi style, nghe đâu người ta bảo đấy là phong cách bỉm sữa.

Soi gương thấy chỉ có mình là vẫn vậy. Phải công nhận đàn ông chỉ thay đổi người tình còn phong cách thì đa số trước sau như một.

Được cái giờ vợ không up FB tung tóe nữa rồi. Ra đường chả cần nhắc cũng kín như hồi giáo, riêng khoản khoe bưởi em cũng thách luôn. Thật ra những ngày cuối tuần nghỉ làm, ở nhà chiến đấu cùng vợ em mới biết, chả phải vợ chạy theo cái xu hướng thời trang nào đâu. Đúng hơn là đang vắt chân lên cổ chạy trong 4 bốn bức tường, phục vụ con em cả. Bây giờ vài phút lại sờ cái bỉm, dăm phút lại pha bình sữa. Con ngủ thì tranh thủ đi ăn, dọn nhà, nó chơi ngày cày đêm, vợ ròng rã không được một đêm đủ giấc.

Ấy thế mà vợ chỉ bảo với em. "Bao giờ chồng thành Cường dolla thì vợ làm thiếu nữ vạn người mê cũng chưa muộn. Giờ chồng cứ sáng đi làm, tối về chơi với con, không hú hí ở ngoài là vợ cân hết, một đứa chứ ba đứa vợ cũng cân".

Nghĩ bụng biết đến kiếp nào mới thành Cường dolla cơ chứ. Sau này có giàu đến mấy, thì kim cương cũng chẳng đổi lại được nhan sắc với thanh xuân cho vợ mình.

Thôi gác tạm mấy bữa nhậu, bỏ tạm mấy cuộc vui. Gì nhịn cũng qua được hết. Miễn sao cho vợ vui vẻ bình yên.

Đàn ông đao to búa lớn ở đâu không biết. Về nhà nhẫn nhịn BAO BỌC 2 người PHỤ NỮ kia là VĨ ĐẠI lắm rồi".

03/08/2020

Tết trung thu này mẹ ở bên chồng
Từ độ ánh trăng rằm mẹ đi thêm bước nữa
Gia đình nhỏ chia ra làm hai nửa
Cứ mỗi độ thu về con lại nhớ mẹ hơn
Ở nơi ấy giờ này mẹ có nhớ con không
Em khác cha của con mua đồ chơi chưa mẹ
Con chỉ nhớ thôi chứ đừng gửi gì cho con nhé
Chú ấy không vui làm mẹ lại phiền lòng ,
Con kể chuyện này mẹ ơi có biết không
Ba bận việc nên ít về nhà mẹ ạ
Dì ấy lấy ba bắt con gọi bằng mẹ
Hắt hủi con hoài mà chẳng ưa gì đâu
Dì ấy hôm qua lấy tay cứ dúi đầu
Mà con đâu có làm gì nên tội
Chỉ là con về nhà chắc là trời hơi tối
Lúc qua cửa hàng cứ mải ngắm đồ chơi
Mấy chị búp bê đẹp lắm mẹ ơi!.
Màu đỏ, màu xanh, ngỡ màu hồng là mẹ
Con cứ mải mê nhiều đồ chơi đẹp thế
Nên về trễ rồi chắc vì thế dì la
Con nói vậy thôi mẹ cũng đừng gửi quà
Dì biết được chắc là con tiêu đấy
Từ trước tới giờ lần nào cũng vậy
Lần gặp mẹ sau cùng lần ấy đánh đòn đau
gần tết trung thu trăng tròn vạnh trên đầu
Con nhớ mẹ chứ chẳng giám đâu mẹ ạ
Gia đình nhà ta từ ngày chia hai ngả
Tết trung thu về con nhớ quá mẹ ơi,!
Hôm xem rước đèn bạn bảo đứa con rơi
Con thấy tủi thân nhưng con sẽ không khóc.
Có đứa trêu là con nhà không có học
Con chẳng nói gì chỉ thấy xót thương ba.

06/07/2020

VỢ LÀ NHẤT
Vợ là người chẳng họ hàng
Thế mà giờ đẹp lại sang nhà mình
Ngày đầu trông thật là xinh
Môi tươi, mắt thắm đến đình cũng xiêu

Vợ là đáng nể , đáng yêu
“Kính Vợ đắc thọ” là điều nhắc nhau
Nhớ vòng chung kết toàn cầu
Nhì trời, nhất Vợ đứng đầu bảng A

Vợ là Mẹ các con ta
Thường kêu “Bà xã”, hiệu là “Phu nhân”
Vợ là tổng hợp : Bạn thân,
Thủ trưởng, bảo mẫu, tình nhân, mẹ hiền.

Vợ là ngân khố, kho tiền
Gửi vào nhanh, gọn- rất phiền rút ra
Vợ là Vua các loài hoa
Toả hương thơm ngát, đậm đà, ngất ngây

Vợ là quả ớt chín cây
Đỏ tươi ngoài vỏ, nhưng cay trong lòng
Vợ là một đoá hoa hồng
Vợ là Sư tử Hà Đông trong nhà

Khi vui, nàng đẹp như hoa
Đến khi tức giận, cả nhà thất kinh
Khi chiến tranh, lúc hoà bình
Vợ là thám tử luôn rình rập ta

Vợ là một vị quan toà
Thăng đường xử án, toàn là án treo
Vợ là rượu ngọt tình yêu
Không uống thì khát, uống nhiều thì say

Vợ là thùng thuốc súng đầy
Cơn ghen ập đến nổ bay trần nhà
Vợ là nắng gắt, mưa sa
Vợ là giông tố, phong ba, bão bùng

Nhiều người nhờ Vợ lên ông
Nhiều anh vì Vợ mất không cơ đồ
Vợ là cả những vần thơ
Vợ như là những giấc mơ vơi đầy

Vợ là một chất men say
Là nước hoa ngoại làm ngây ngất lòng
Vợ là một áng mây hồng
Vợ là hoa hậu để chồng mê say

Vợ là khối óc, bàn tay
Vợ là bác sỹ tháng ngày chăm ta
Vợ là nụ, Vợ là hoa
Vợ là chồi biếc, Vợ là mùa xuân

Vợ là tín dụng nhân dân
Vợ là kế toán giải ngân trong nhà
Vợ là âm nhạc, thi ca
Vợ là cô giáo, Vợ là luật sư

Cả gan đấu khẩu Vợ ư ?
Cá không ăn muối coi như đời mờ
Vợ là điểm hẹn, bến chờ
Không Vợ đố biết cậy nhờ tay ai

Vợ là phúc, thọ, lộc, tài
Chồng ngoan chăm chỉ nộp bài Vợ khen
Vợ là tổng quản, Thanh Thiên
Vợ là khoá sắt, xích xiềng cột chân

Vợ là dòng suối mùa xuân
Ngọt ngào, xanh mát, trong ngần, yêu thương
Vợ là két sắt, tủ tường
Muốn mở phải nhả lời thương ngọc ngà

Vợ là một đôi thùng loa
Mỗi khi chập mạch cả nhà nổi giông
Âm thanh tựa sư tử gầm
Cha, con lấm lét mà không dám cười

Vợ còn xếp trước cả Trời
Vợ là duyên, nợ cả đời của ta
Vợ là biển rộng bao la
Vợ là hương lúa đậm đà tình quê

Vợ là gió mát trưa hè
Vợ là hơi ấm thổi về đêm đông
Vợ là chỗ dựa của Chồng
Nhiều anh dám bảo “Vợ không là gì !”

Khoan khoan hãy tỉnh rượu đi
Vợ quan trọng lắm chẳng gì sánh đâu
Việc nhà Vợ có công đầu
Nấu cơm, đi chợ, nhặt rau, pha trà

Vợ là máy giặt trong nhà
Vợ là cassette, Vợ là ti vi
Nhiều đêm Vợ hát Chồng nghe
Lời ru xưa lại vọng về quanh ta

Vợ là làn điệu dân ca
Vợ là bà chủ, Vợ là Ô-sin
Vợ là cái máy đếm tiền
Vợ là nội lực làm nên cơ đồ

Vợ là thủ quĩ, thủ kho
Vợ là hạnh phúc, ấm no trong nhà
Vợ là vũ trụ bao la
Nhiều điều bí ẩn mà ta chưa tường

Khi nào giận, lúc nào thương
Sớm mưa, chiều nắng chẳng lường được đâu
Vợ là một khúc sông sâu
Vợ như là cả một bầu trời xanh

Vợ là khúc nhạc tâm tình
Vợ là cây trúc bên đình làm duyên
Vợ là cô Tấm thảo hiền
Vợ là cô Cám hám tiền, ham chơi

Vợ là con Vẹt lắm lời
Thích đem so sánh Chồng người, Chồng ta
Vợ là bến đỗ, sân ga
Vợ là tổ ấm cho ta đi về

Vợ là “Khúc hát sông quê”
Nốt thương, nốt nhớ tràn về đầy, vơi
Vợ là đồ cổ lâu đời
Ai mua chẳng bán, tứ thời nâng niu

Vắng vợ có một buổi chiều
Cha con chống chếnh như diều đứt dây
Uớc gì có vợ về ngay
Để mang tiếng hát làm say cả nhà!

Vợ là cảnh sát hạng siêu
Răn đe, truy sát sớm, chiều, nơi nơi
Vợ là con Phật, cháu Trời
Rẽ mây giáng xuống làm người trần gian.

[Tặng NGƯỜI Vợ Tương Lai]

01/07/2020

5 ĐIỀU CON GÁI NÊN HỌC:

- Tập sống cô đơn 1 mình khi không có ai che chở.
- Học cách dứt khoát 1 chút, biết khi nào giữ, khi nào buông.
- Học cách mạnh mẽ để đối đầu với khó khăn thực tại.
- Tập quên đi quá khứ, cho dù nó đã từng là tất cả.
- Học cách trưởng thành hơn sau những vấp ngã…

18/06/2020

HÃY TÌM CHO MÌNH MỘT QUÝ NHÂN

- Đi với người trung thực - Bạn sẽ luôn nhận được sự uy tín.
- Đi với người hoà nhã - Bạn sẽ học được cách kiềm chế bản thân.
- Đi với người hài hước - Bạn sẽ biết làm mới cuộc sống.
- Đi với người tinh tuệ - Bạn sẽ biết nên thu thập kiến thức từ đâu.
- Đi với người chu toàn - Bạn sẽ học được cách ngăn nắp.
- Đi với người dám nghĩ dám làm- Bạn sẽ có động lực vượt qua mọi sợ hãi.
- Đi với người thành công - Ánh sáng của họ sẽ soi sáng con đường mà có thể lâu nay bạn chưa nhìn rõ.

Hãy nhớ: Bạn là ai chưa quan trọng - Quan trọng là bạn được kết giao với ai và sống trong môi trường như thế nào.
Bạn chính là sản phẩm của môi trường.

Người được gọi là Quý nhân là người mở rộng tầm nhìn và dẫn dắt bạn đi đến một nền tảng cao hơn!

THEO ĐÚNG VIỆC THẮNG MỘT THỜI
THEO ĐÚNG NGƯỜI THẮNG CẢ ĐỜI!

14/06/2020

Đau bụng mỗi khi "tới tháng", kinh khủng cỡ nào?

1. Lúc chưa tới tháng thì là nữ hán tử mạnh mẽ, tới rồi thi chả nhận ra mình là con nào nữa..

2. Bạn không thể biến 1 nàng nữ cường thành một má bánh bèo vô dụng, nhưng đau bụng kinh có thể!

3. Mỗi lần vậy là chả dám hắt xì luôn. Bình thường hắt xì ra nước mũi, còn này hắt xì thì...Ôi, nước tràn bờ đê...

4. Con gái có 3 cái đau: Lần đầu, Đau bụng tháng, Sinh con.

5. Không rõ là đau bụng "mùa dâu" hay là đau bụng mắc ị nữa... Ai giống tui vào làm quen đi!

6. Có lần cấp 3 tui đang học lớp thầy chủ nhiệm thì bị đau bụng. Lúc đó tay chân tui lạnh ngắt, người vã mồ hôi, sắc mặt nhợt nhạt, còn muốn ói mửa liên tục. Đau đến nỗi đi ị còn muốn ói. Tới lúc quay về lớp ngồi là tui không bao giờ quên ánh mắt của thầy với mấy bạn nam khi đó nhìn tui, như thể tui mới đẻ được 1 đứa trong nhà vệ sinh ra vậy.

7. Là đau tới nỗi cả lớp ai cũng biết kì đến tháng của bạn.

8. Người ta buồn nôn là do thai nghén, còn tui buồn nôn là do "dâu" tràn về.

9. Cứ đau là muốn đi ị, cơ mà ngồi vào rồi là ngồi cả ngày cũng chả ra. Cứ đau là muốn đi...1 vòng tuần hoàn.

10. Lúc nó tới thì đau tới nỗi nguyền rủa nó đừng tới nữa. Nó không tới là lại tốn cả đống tiền cầu mong nó tới.

11. Có đợt cấp 3 sắp thi ĐH tui sợ nó tới đến nỗi phải uống thuốc tránh thai.

12. Bạn gái tui tới tháng, chỉ có nằm co ro trên giường. Tui thấy vậy đến dỗ dành nói "Em đau lắm sao? Nhìn em đau thế anh thà gánh chịu đau một nửa với em". Vừa nói xong ẻm 1 cước đá lên "thằng em" của tui. Tui đau tới nỗi nằm co ro cạnh ẻm luôn. Thì ra đau bụng nó đau đến thế...

13. Ngồi lâu rồi đứng dậy một cái là có cảm giác: Tràng giang đại hải

14. Đau bụng, buồn nôn, tiêu chảy, đổ mồ hôi hột, chả có khẩu vị gì, cả người nặng nề như đeo chì. Hết tháng là có cảm giác như vừa vượt cạn sống trở lại vậy

15. Có đợt lên gg tra làm cách nào để giảm cơn đau bụng kinh, tự nhiên thấy cái comment kia "Mấy nhỏ con gái mà đau bụng tới tháng thì kiếp trước đều là yêu tinh cả, cho nên kiếp này mỗi tháng đều phải bị đánh cho hiện nguyên hình" . Ụ lúc đó đọc xong muốn quăng luôn cái điện thoại. Nói năng linh tinh, biết vậy lúc đầu đã không hạ phàm làm cm gì rồi.

16. Là cảm giác chỉ muốn đem tử cung ra quăng lên sàn đầy mảnh kính chà qua đạp lại rồi nhét vô máy xay thịt luôn cho rồi.

17. Đau bụng không đáng sợ, đáng sợ là ở cạnh còn có người nói bạn giả vờ đóng kịch

18. Chỉ muốn quăng phần bụng vô máy giặt thôi

19. Bồ cũ tui mỗi lần đau là sống dở chết dở, tui hỏi ẻm đau cỡ nào, ẻm nói "Đem thằng em của anh ra kéo dài hết cỡ, thắt nút nó lại, rồi kéo về bình thường, nó đau cỡ vậy đó". Từ đó về sau tui hết dám hỏi luôn...

20. Đáng sợ là trước đó một ngày còn ăn kem, uống nước dừa, nước mát các kiểu...

21. Tui có đứa bạn thấy nó đau bụng quá bèn lấy nước ấm cho nó uống. Nó đau tới nỗi đang uống mà cắn nát luôn li thủy tinh. Là Cắn nát luôn đó!!

22. Thiệt chứ, nếu có tiền tui đi chuyển giới luôn cho rồi

23. Ai có thể đưa ra giải pháp triệt để cho vấn đề này tui thề sẽ được giải Nobel

24. Đang tới tháng mà còn đi ị, còn cảm giác nào tuyệt vọng hơn nữa không?

25. Cái cảm giác ngủ cũng không yên chỉ nằm sang 1 bên...

26. Bạn gái đau bụng, tui bảo uống nhiều nước, ẻm rượt tui đánh tui thấy má

27. Đau cỡ nào thi tui không biết, tui chỉ biết mỗi lần ẻm tới tháng là tối tui phải dỗ dành ẻm đến khi ẻm ngủ thì tui mới ngủ được

14/06/2020

LẤY CHỒNG RỒI EM ĐƯỢC GÌ?

Đôi khi lắng lại suy nghĩ.. Kết hôn rồi em có được gì? Đột nhiên cảm thấy như mình mơ hồ.

Vì ai em phải rời xa cha mẹ, rời xa căn nhà thân yêu của mình, để bước vào một thế giới mới lạ? Vì ai mà em phải cố gắng làm hài lòng gia đình người khác?

Em như một đứa trẻ lạc đường. Vì cuộc sống hơn 20 năm của mình, bị thay đổi chỉ trong nháy mắt.

10 tháng mang thai, 1 ngày vượt cạn? Cam tâm tình nguyện đón nhận những nỗi đau mà người chồng không thể tưởng tượng nổi. Để rồi sau đó như 1 điều hiển nhiên. Thân hình em tàn tạ, ngực chảy xệ, bụng rạn nứt...

Vì chồng vì con thậm chí em có thể rời xa những cuộc vui bạn bè. Tạm biệt đam mê và vui thú thời còn trẻ.

Người ta nói phụ nữ sau khi sinh con thật ngốc nghếch. Và em cũng không ngoại lệ, là cô gái ngốc nghếch ấy!

Em đã từng kiêu hãnh. Em đã từng có mơ ước. Em cũng đã từng có nhan sắc yêu kiều.Và rồi kết hôn xong em chẳng còn nghiêng nước nghiêng thành. Gia đình nhỏ giờ là điều quý giá nhất của em.

Em đã từng tiêu xài không cần suy nghĩ. Chuyện gì cũng chẳng cần bận tâm. Nhưng giờ đây đến chi tiêu những thứ của mình em cũng phải lo nghĩ.

Em bắt đầu quen với việc đi chợ cò kè bớt 1 thêm 2. Những điều mà trước đây em chưa từng biết đến.

Một người phụ nữ có đáng phải gánh chịu những điều đó không? Người đàn ông em yêu liệu có đau lòng trước những vất vả mà em trải qua ko? Hay họ coi đó là điều hiển nhiên em phải làm. Đơn giản vì em là vợ của họ cơ mà.

Liệu rằng những ngày em đến tháng. Họ có giúp em giặt quần áo, giúp em rửa chân. Khi em ốm đau, liệu họ có quan tâm vỗ về em hay ko?

Anh có bao giờ để ý và mua cho em những đồ em muốn. Nhưng lại chẳng bao giờ em dám mua chưa? Có bao giờ anh ấy đưa tiền cho em và nói rằng em hãy đi mua những gì mình thích và rằng vợ của anh ấy nhất định phải luôn xinh đẹp hay không?

Người đàn ông của em có làm những điều lãng mạn như hồi còn yêu? Có quan tâm điều mà 1 người phụ nữ mong muốn không? Hay là người đàn ông của em sẽ là người đưa hết lương cho vợ. Về tới nhà sẽ nhận hết việc vào mình. Cùng em chăm sóc con cái. Và trở thành người chồng mẫu mực trong mắt mọi người?

Đàn ông đều nghĩ rằng hằng ngày họ đi làm kiếm tiền đã đủ vất vả rồi. Nên cho mình quyền được hưởng sự phục vụ tận răng của người vợ "nhàn rỗi".

Anh vốn khôngthể tưởng tượng, cũng chưa từng thử nghĩ xem, người phụ nữ của mình đã trải qua 1 ngày như thế nào.

Tất cả những gì hôn nhân mang lại cho người phụ nữ. Liệu có chỉ là một con số âm ngày càng lớn. Mệt mỏi thì nhiều mà tự do thì ít...

Lấy chồng rồi em sẽ được gì? 😞

Want your public figure to be the top-listed Public Figure in Ho Bo?
Click here to claim your Sponsored Listing.

Category

Telephone

Address


Ho Bo

Other Public Figures in Ho Bo (show all)
Vitamin Trai 6 múi Vitamin Trai 6 múi
Ho Bo

Múi ngon và mlem lắm nên follow page để ngắm nha

Công Ty Việt Nam Idol Công Ty Việt Nam Idol
Tòa Nhà Ánh Hào Quang/32 Đường D5, Phường 25, Quận Bình Thạnh, TP. HCM
Ho Bo, 70000

Đặng Duy - An Khang Real Đặng Duy - An Khang Real
236/6 Điện Biên Phủ, Phường 17, Quận Bình Thạnh
Ho Bo

Linh Health Linh Health
Ho Bo

Trang chuyên chia sẻ kiến thức về sức khoẻ để người Việt luôn khoẻ mạnh, bình an và hạnh phúc.

Thông Tin BĐS Vũng Tàu Thông Tin BĐS Vũng Tàu
Nguyễn Hữu Cảnh
Ho Bo, 70000

NHẬN KÝ GỬI MUA BÁN & CHO THUÊ � NHÀ PHỐ � KHÁCH SẠN � BIỆT THỰ �CĂN H

Crumpet & Butter Crumpet & Butter
Ho Bo

The official page of Crumpet The Corgi and Butter The Chow Chow