Ao Tim - Gia Long - Minh Khai - The Three Generations School Năm 1909, đơn đã được Hội Đồng Quản Hạt chấp thuận nhưng chưa có kinh phí để thực hiện.
egrand de la Liraye, sau đổi tên là đường Phan Thanh Giản. Hai năm sau, ngày 19 tháng 10 năm 1915, Toàn Quyền Roume và Thống Đốc Courbell làm khánh thành. Trong buổi lễ trọng thể này, ban tổ chức đã chọn màu tím làm màu áo đồng phục cho nữ sinh, tượng trưng đức tính đoan trang, kín đáo và khiêm nhượng của người thiếu nữ Việt Nam. Từ đó, trường thường được gọi là “Trường Áo Tím”. Ngày khai trường có bốn mươi hai nữ sinh. Các học sinh đầu tiên của Trường thuộc những gia đình sống ở Sài Gòn và các vùng phụ cận. Dần dần, có nhiều học sinh từ các tỉnh lên học nên Trường bắt đầu có nội trú. Trường có từ lớp Đồng Ấu (Enfantin) tới lớp Cao Đẳng (Superieur). Vào năm cuối học sinh thi lấy bằng Sơ Học (CEP). Trong những năm 1917 – 1922, dãy thứ hai được xây cất song song với dãy phía trước. Các phòng trên lầu được dùng làm phòng ngũ nội trú. Cách một sân cỏ, là một dãy nhà sau, thấp, sát với vách tường rào. Ở đó có bệnh thất, các lớp nữ công gia chánh, phòng giặt và xếp quần áo học sinh nội trú, cuối cùng là nhà bếp. Tháng 9 năm 1922, Toàn Quyền Albert Sarraut cắt băng khánh thành Ban Trung Học Nữ Học Đường. Tấm bảng đá cẩm thạch với hàng chữ đen Collège de Jeunes Filles Indigènes được gắn trước cổng trường. Tuy nhiên tên này ít được biết đến và danh hiệu trường Áo Tím vẫn được thông dụng hơn. Bà Lagrange, vợ một ông Chánh Tham Biện người Pháp, được bổ nhiệm làm Hiệu Trưởng ban trung học. Trường mở từ lớp đệ thất niên đến lớp đệ tứ niên, chỉ thu nhận nữ sinh có bằng Sơ Học và trúng tuyển qua một kỳ thi. Lúc đầu, các nữ sinh đậu vào lớp đệ nhất niên thì học ban Sư Phạm, sau bốn năm ra làm giáo viên. Hoặc theo ban Phổ Thông. Cả hai ban đều học một chương trình để tốt nghiệp lấy bằng Thành Chung (DEPSI). Từ lớp Dự Bị (Préparatoire) tức là lớp Hai bây giờ, học sinh đã bắt đầu học Pháp Văn. Ban Trung Học hoàn toàn được giảng dạy bằng tiếng Pháp. Mỗi tuần chỉ có hai giờ Việt Ngữ. Trong trường học sinh bị bắt buộc phải nói chuyện với nhau bằng tiếng Pháp. Mỗi lần bị bắt gặp nói chuyện với nhau bằng tiếng Việt, phải chịu phạt một hay hai xu. Nhưng hình phạt không mấy khi thi hành. Năm 1926, nhân đám tang cụ Phan Chu Trinh, một phong trào bãi khóa lan rộng từ Nam chí Bắc để tỏ lòng thương tiếc nhà cách mạng lão thành. Học sinh trường Áo Tím nhiệt liệt hưởng ứng đưa đến kết quả một vài nữ sinh bị bắt và phải đuổi khỏi trường. Năm 1940, quân đội Nhật chiếm đóng trường trong lúc học sinh nghỉ hè. Đầu năm học 1941-1942 các nữ sinh tạm chuyển qua học ở trường Đồ Chiểu (Tân Định). Năm 1949, trường xây thêm dãy lầu đường Bà Huyện Thanh Quan để đáp ứng số học sinh ngày một tăng. Niên khóa 1950-1951, là một năm đáng nhớ. Lần đầu tiên trong lịch sử trường Áo Tím được đặt dưới quyền điều hành của một nữ Hiệu Trưởng Việt Nam. Cô Nguyễn thị Châu cũng là cựu nữ sinh Nữ Học Đường. Cô Châu từ trần năm 1996 tại Pháp. Năm 1952, chương trình Việt Ngữ được áp dụng thay thế dần chương trình Pháp và Pháp Việt. Từ đây học sinh bắt đầu có giờ sinh ngữ Anh, Pháp. Năm 1953, đồng phục tím được thay thế bằng đồng phục trắng với phù hiệu bông Mai Vàng. Sau cùng là huy hiệu với tên trường Gia Long được thêu trên vải. Về sau Chánh phủ ra lệnh dùng tiếng Việt trong mọi cơ sở của người Việt. Tên trường được gọi là Nữ trung học Gia Long. Trên bước đường phát triển, trường xây thêm: Thư Viện (1965), phòng Thí Nghiệm Lý Hóa (1966), hồ bơi (1968). Năm 1964 trường bỏ nội trú. Những dãy lầu từng được dùng làm nơi cư ngụ cho các học sinh nội trú được sửa thành lớp học. Buổi sáng có tất cả năm mươi lăm lớp học từ đệ Tứ đến đệ Nhất (lớp 9 đến lớp 12). Buổi chiều có tất cả bốn mươi lăm lớp từ đệ Thất đến đệ Ngũ (lớp 6 đến lớp 8). Tổng công sáng chiều trường có tất cả một trăm lớp học. Vào khoảng thập niên bảy mươi, kỳ thi tuyển vào đệ Thất mỗi năm có chừng bảy trăm nữ sinh trúng tuyển trong số hơn mười ngàn thí sinh. Trường có độ hai trăm giáo sư và năm ngàn nữ sinh. Sau sự kiện 30 tháng 4 năm 1975, trường được chính quyền mới đổi tên thành Trường Phổ thông cấp 2-3 Nguyễn Thị Minh Khai. Niên khóa 1978-1979, Trường giải thể cấp 2, thu nhận nữ sinh lẫn nam sinh, đổi tên thành Trường Trung học Phổ thông Nguyễn Thị Minh Khai tới bây giờ. Năm 2003, trường được đưa vào vào danh mục của 55 công trình đề nghị điều tra xác lập di tích kiến trúc cổ của Sài Gòn - Thành phố Hồ Chí Minh. Hiện nay, cách TP.HCM khoảng 20 cây số có một khu làng đặc biệt, được cất lên từ năm 2000. Đặc biệt vì khu làng mang tên Làng Gia Long (tên cũ của trường PTTH Nguyễn Thị Minh Khai) và bây giờ, là nơi các thế hệ thầy, cô học trò trường Áo Tím - Gia Long - Minh Khai có thể về đây sum họp khi lớn tuổi. Danh Sách Các Vị Hiệu Trưởng (từ lúc sáng lập đến nay)
1914-1920 Cô Lagrange
1920-1922 Cô Lorenzi
1922-1926 Cô Pascalini
1926-1942 Cô Saint Marty
1942-1945 Cô Fourgeront
1945-1947 Cô Malleret
1950-1952 Cô Nguyễn Thị Châu
1952-1963 Cô Huỳnh Hữu Hội
1963-1964 Cô Nguyễn Thu Ba
1964-1965 Cô Trần Thị Khuê
1965-1969 Cô Trần Thị Tỵ
1969-1975 Cô Phạm Văn Tất
1975-1992 Cô Trần Thị Tỵ
1992-1997 Cô Nguyễn Thị Thanh Tâm
1997-2011 Cô Dương Thị Trúc Bạch
2011-hiện tại Cô Phạm Thị Lệ Nhân
-------------------------------------------------------
[For a circle of friendship who studied at Nguyen Thi Minh Khai High School. Updating information and telling stories about whom, what from this school]
In the early 20th century, traditional Confucian education in Viet Nam attached little importance to educating women. In 1908 some Vietnamese intellectuals proposed that the French colonial authority should construct a multi-level school for girls. The proposal was approved but owing to lack of funds, it wasn't until 1913 that the school began to be built on a large site in Legrand de la Liraye Street, Sài Gòn (now is Điện Biên Phủ street, Hồ Chí Minh City). In 1915, the construction of the school was completed and the first pupils were admitted. The Governor-General of French Indochina at that time was Ernest Nestor Roume and he, together with Governor Courbeil, cut the inauguration tape and declared the beginning of a new school year. 42 schoolgirls were enrolled in the first year. Uniforms at that time were violet áo dài, symbolising the purity of Vietnamese women. For this reason the school had also been called Áo Tím (Violet Dress) all-girls school. All pupils lived in Sài Gòn and nearby areas and only later were hostels provided for schoolgirls from further afield. The school was organised on several levels: Infants (Enfantin), Superior (Supérieur), Conference of Primary Education (CEP). Students had to pass the exam for the Certificate of Fundamental Education after graduating from senior classes. In 1918, because of the increase in student numbers, a new building parallel to the previous one was constructed. The new building was multifunctional with the lower floor being used as a hostel for students. At the rear was the infirmary, the wash-room and the kitchen. That was also the place where domestic science and embroidery were taught. In September 1922, governor-general Albert Sarraut started the first year of High-school First Grade classes. A marble stone that was carved "COLLÈGE DES JEUNES FILLES INDIGÈNES" (College of indigenous girls) was erected in front of the school gate, though the school continued to be known primarily as Áo Tím all-girls school. The first headmistress was a French principal named Lagrange. In order to enter the school, students had to pass essential education exams and school entrance exams. French had been taught since the beginning, being the official language used for teaching in High-school First Grade classes. Schoolgirls were only allowed to communicate in French with Vietnamese being taught in two Vietnamese literature hours per week. Despite the fact that the school was administrated by the French, a movement against colonialism had been smouldering. In the 1920s, schoolgirls demonstrated at least twice. Once was in early 1920 when a French teacher asked Vietnamese students to give the top seats to French students and the other one was in 1924 at Phan Bội Châu's funeral ceremony. In the summer of 1940, the Japanese army took over the building and later the British army occupied it. The school was moved to the premises of Đồ Chiểu primary school in the Tân Ðịnh area. Also in the 1940s, the school changed name becoming Collège Gia Long then Lycée Gia Long. Before the August Revolution in 1945, many schoolgirls directly participated in activities which were to encourage Việt Minh such as Quốc ngữ (National Language) propagation, the north starvation assistance and passive defense. Among the students, sacrifices were made and some took on great responsibilities in the new government after the August Revolution. In 1947, after being returned by the British, the school was found to be so damaged that the provisional principal had to ask for financial help in order to repair the buildings. In 1949 the school was once again expanded and a two-storey building was constructed in Bà Huyện Thanh Quan Street in order to meet the increasing student numbers. Also in 1949, Trương Vĩnh Ký school students organised a student strike to commemorate Nam Kỳ Khởi Nghĩa Date which led to the school being closed. In 1950, after a protracted struggle contributed to by students from other schools all over Sài Gòn-Gia Định (among whom many made sacrifices, such as Trần Văn Ơn of Trương Vĩnh Ký school), the school re-opened and marked a significant event: it was the first time a Vietnamese had been chosen as principal of the school, perceptress Nguyễn Thị Châu. In 1952, Vietnamese education replaced French education little by little and schoolgirls had to study in both English and French. The entrance exams were very hard and comparable with Lycée Petrus Ký school's entrance exams, with contestants coming from all over the south of Việt Nam including Sài Gòn, Chợ Lớn, Gia Định, Biên Hòa and Tân An. In a high school entrance exam in about 1971, there were 8000 participants who registered and took the test but only 819 of them passed. In 1953, the uniforms were changed from violet Áo dài to white Áo dài with an emblem of a yellow apricot blossom stitched to the dresses. At the same time, the French education was changed into Vietnamese and the school was renamed Gia Long All-girls High School. Throughout the following years, the school continued to develop. In 1964 it ceased to be a boarding-school and the residential rooms were turned into classrooms and in 1965 a new library was constructed. There were about 55 classes from 4th grade to 1st grade studying in the morning, and 45 classes from 7th grade to 5th grade studying in the afternoon with a total of 3000 students. At that time, many schoolgirls participated fervently in anti-war movements. For this reason, researcher Trần Bạch Đằng called many schoolgirl generations "Violet dresses throughout the country roads". After a ceremony on April 30, 1975, the school was officially renamed Nguyễn Thị Minh Khai Junior-Senior High School. In the 1978 - 1979 school year, the Junior High School was dissolved and the school started to enroll both boys and girls. In 2003, the school was included in a list of 55 buildings in Sài Gòn to be preserved because of their historical and architectural interest. Currently, there is a special village built since 2000, about 20 km away from Hồ Chí Minh City called Gia Long (the old name of Nguyễn Thị Minh Khai HS). It is a retiral village for generations of former teachers and students of Áo Tím - Gia Long - Minh Khai to gather in their old age. Principal List
1914–1920 Mrs Lagrange
1920–1922 Mrs Lorenzi
1922–1926 Mrs Pascalini
1926–1942 Mrs Saint Marty
1942–1945 Mrs Fourgeront
1945–1947 Mrs Malleret
1950–1952 Mrs Nguyễn Thị Châu
1952–1963 Mrs Huỳnh Hữu Hội
1963–1964 Mrs Nguyễn Thu Ba
1964–1965 Mrs Trần Thị Khuê
1965–1969 Mrs Trần Thị Tỵ
1969–1975 Mrs Phạm Văn Tất
1975–1992 Mrs Trần Thị Tỵ
1992–1997 Mrs Nguyễn Thị Thanh Tâm
1997-2011 Mrs Dương Thị Trúc Bạch
2011-current Mrs Phạm Thị Lệ Nhân
[wikipedia]