Chuyên Vĩnh Phúc Moments

Chuyên Vĩnh Phúc Moments

cùng nhau, chúng mình lưu giữ tất cả những khoảnh khắc ở Chuyên Vĩnh Phúc.

29/09/2024

[WELCOME HOME]

Ngày xưa, từ rất lâu trong đời, có một người. Trẻ lắm. Hăm hở đi vào rừng sâu. Sâu mãi, hun hút. Người trẻ vui sướng và phiêu lưu và sợ hãi. Cậu gọi to lên, nhưng gọi ai? Chẳng biết. Chỉ nghe thấy tiếng vọng mình. To lắm. Những bước chân mỗi lúc bồn chồn tìm đường quay trở lại. Những vui sướng và phiêu lưu và sợ hãi hoang mang tìm đường quay trở lại.

Rồi người trẻ lớn lên, không quên giấc mơ thời thơ ấu. Cậu tìm lại. Tìm trong đáy tủ ký ức một niềm gì đó vui sướng, phiêu lưu, sợ hãi. Nhưng đáy tủ im phắc, như trời trồng, nhìn người trẻ. Giấc mơ mỗi lúc một xa xôi và bất khả...

--------------------------------------------

Mến gửi các em,

Ai sẽ là, một người trẻ? Với trái tim hăm hở, ngây ngô mà sống trọn những tháng ngày phiêu lưu không hồi kết?

Ai sẽ là, một người trẻ? Trông giữ đáy tủ của những vụn vỡ ký ức?

Anh chị mong là các em - thành viên GEN 7 CHUYÊN VĨNH PHÚC MOMENTS.

Ký ức, với CVPMMS, dẫu lớn bé nhỏ to cũng đều hoà vào một dòng chảy chung 7000 ngày yêu dấu bên Chuyên. Những ký ức - như một ngoại biên của nỗi nhớ, như một rìa vực của trái tim, như một đáy thẳm hun hút những mảnh vỡ mà ở đó, chính các em, sẽ là người nhặt nhạnh những vụn vỡ ấy, gói gọn nó, đặt cho nó những tên gọi.

Trên hành trình nhặt nhạnh ấy, các em - người lưu giữ ký ức, không chỉ đánh-bóng-hoài-niệm của riêng mình, mà còn giúp những thế hệ học sinh Chuyên Vĩnh Phúc có một nơi để quay về, có một nơi mà mỗi ký ức đều được đong ghém bằng nỗi khát khao, bằng niềm ngây ngô, bằng tất cả những rạng rỡ tuổi học trò.

Cảm ơn các em, vì đã chọn Chuyên Vĩnh Phúc Moments,
là thanh xuân,
là hoài niệm,
là nhà.

Đội ngũ Chuyên Vĩnh Phúc moments.

09/09/2024

[NÉT VIẾT KHAI MỞ]
________________________________
📌Link đơn: https://tinyurl.com/dontuyentvcvpmms
📌Hạn chót để về một nhà cùng với chúng mình: 23h59 15/09/2024
________________________________
Có một thời, người ta mãi không hiểu được, những nét chữ đầu tiên có ý nghĩa như thế nào. Phải đến khi họ chập choạng trong những khoảnh khắc cuối cùng của một cuộc hành trình, ký ức của ngày đầu mới vỡ òa trong tâm trí nhỏ bé ấy.

Một xúc cảm mơn man lan thấm vào tâm hồn còn đang chập chững những ngưỡng cửa đầu tiên của mái trường mới. Em đặt nét bút đầu tiên tại Chuyên, có lẽ, cũng là chắp cánh cho những hoài bão, những mơ mộng rực rỡ của tuổi thiếu thời. Nét chữ mới mở ra một khoảng trời mênh mông cho ước vọng năm 18 được vươn cao.

Nhưng em có nhận ra chăng, khoảnh khắc em đặt những nét viết đầu tiên lên tờ hoa trắng, em có nhận ra ấy là những vết mực cho chặng cuối của thời hoa niên? Đó là sự tiếp nối của nét bút trên trang giấy thi giữa âm thanh nắng hạ tháng 6 cũng là sự trải dài đến những nét chữ cuối cùng của thời thanh xuân. Những dòng chữ ấy, hóa ra, lại là bước chuyển động đầu của một toa tàu sắp cập bến.

Em sẽ cầm bút viết nên ước mơ và hồi ức biết bao lần, nhưng đến một thời điểm nào đó, giữa dòng đời lao xao, em lại chợt nhận ra, nét bút khai mở cho chặng cuối ở Chuyên ấy mãi chỉ có một trong ký ức nhỏ bé ấy.

01/09/2024

[VỀ MỘT NHÀ CÙNG CHUYÊN VĨNH PHÚC MOMENTS]
________________________________
📌Link đơn: https://tinyurl.com/dontuyentvcvpmms
📌Hạn chót để về một nhà cùng với chúng mình: 23h59 15/09/2024
________________________________

Thu đến, những sợi nắng cuối cùng cũng đã dần nhạt màu
Thu đến, những đợt gió heo may lại nối nhau ùa về
Thu đến, những mảnh hồi ức khép lại
Thu đến, những khởi đầu mới mở ra

Cậu có nghe âm thanh của mùa thu đang gọi lá thay sắc, gọi đất trời chuyển màu ngoài kia không? Thanh âm của mùa thu ngân vang, reo vào lòng người những ngổn ngang, thương nhớ về những mảnh ký ức mờ nhạt, nhưng lại chẳng thể nào giấu đi được sự ngóng trông, đợi chờ về một mùa được “hạnh ngộ”. Và rồi, thu thay áo mới, hứa hẹn một chặng hành trình đầy tươi đẹp bên mái nhà Moments sắp sửa bắt đầu.

Gió thu, chẳng biết tự bao giờ lại có thể cuốn trôi hết thảy những khoảnh khắc tưởng chừng như đã được cất giấu rất kỹ trong tim. Đừng lo vì đã có chúng tớ ở đây, gói lại những ký ức tươi đẹp bên Chuyên cho gió thu không thổi đi mất. Và cậu, chính là những hành khách mới trên chuyến tàu mang tên “Chuyên Vĩnh Phúc Moments” với sứ mệnh: “cùng nhau, chúng mình lưu giữ tất cả những khoảnh khắc ở Chuyên Vĩnh Phúc”.

Có một nỗi sợ mang tên “quên lãng”, có những đoạn hồi ức tươi đẹp trôi qua trong sự nuối tiếc vơi đầy. Thời gian cứ trôi, chẳng đợi chờ một ai, và điều duy nhất chúng mình có thể làm là lưu giữ thật cẩn trọng những thước phim đắt giá ấy ngay lúc này. Vậy còn chần chừ gì nữa mà không nhanh tay "rinh” ngay cho mình một tấm vé để cùng đồng hành cùng mái nhà Moments trong chặng đường sắp tới ngay thôi nào!!!

19/08/2024

[XUÂN HẠ THU ĐÔNG, RỒI LẠI XUÂN]

[CHƯƠNG CUỐI: 1000 NGÀY MỞ RA, 1000 NGÀY KHÉP LẠI]

Xuân Hạ Thu Đông, một hành trình cứ thế mà khép lại, ngọt ngào có, mặn nồng có mà nhớ nhung cũng có. Lại 1000 ngày nữa sắp mở ra, ngẫm lại, Xuân Hạ Thu Đông của Chuyên trong cậu và trong tớ rốt cuộc là gì?

Chuyên - một mùa xuân ấm áp, quây quần bên những người bạn thân thiết để cùng nhau trò chuyện, rồi gửi đến nhau những lời chúc năm mới đầy ý nghĩa. Xuân năm ấy tớ háo hức quay lại trường học, khoe với bạn bè, thầy cô rằng năm ngoái tớ đã giỏi ra sao và năm nay tớ sẽ tốt như thế nào? Xuân năm ấy tớ là chính tớ với sự cháy bỏng từ bên trong, sự cháy bỏng của tình bạn, tình yêu, của tuổi trẻ. Người ta vẫn thường nói: “Thanh xuân của mỗi người là mùa xuân của cuộc đời” hóa ra cũng đúng cậu nhỉ?

Chuyên - một mùa hạ đẹp nhất, nhưng cũng chơi vơi nhất. Một mùa hạ có tiếng ve kêu râm ran cả đêm dài góp thành những dư âm vào bản nhạc của tuổi trẻ, của những khát vọng, hoài bão, những ước mơ lớn đang chuẩn bị cất cánh bay cao. Bầu trời Chuyên ngày ấy có nắng vàng rực rỡ nhảy múa trên sân trường, có bước chân đi xa rồi vẫn còn vọng tiếng xa xăm. Liệu cậu có lỡ bỏ lại một điều gì đó chăng?

Chuyên - một mùa thu râm ran trong tiếng nói cười, tiếng bước chân đi trên mọi hành lang lớp học, tiếng trống trường giòn giã và rồi cả tiếng thầy cô, tiếng bạn bè và tiếng nói vang vọng từ bên trong chính mình. Mùa thu 3 năm trước, có một đứa trẻ chuẩn bị lớn với biết bao hứng khởi và kì vọng. Còn mùa thu năm nay, vẫn đứa trẻ ấy, nhưng nó đã buộc phải lớn, mong chờ chăng, hạnh phúc chăng? Có nhưng cũng đầy rẫy những lo toan, cậu nhỉ?

Và rồi Chuyên, một lần nữa - một mùa đông, mùa đông của những cái ôm, cái nắm tay để cùng nhau sưởi ấm giữa tiết trời lạnh giá. Đông năm ấy chúng ta ngồi trong lớp học, dưới ánh đèn chói rạng, trên bục giảng là thầy cô - những người cha, người mẹ luôn đặt sức khỏe của đứa con thơ lên trước cả. Đông năm ấy, ta cùng đứa bạn thân trốn trong góc lớp, ăn một tô mì nóng, và rồi cười đùa hân hoan. Và cũng đông năm ấy, ta lại háo hức chờ đến cuối tuần để trở về trong vòng tay cha mẹ, sà vào lòng mẹ mà tâm sự “Mẹ ơi, hôm nay con mệt quá”. Đông năm nay, vẫn những con người ấy, những cánh tay dang rộng chờ ta vịn vào, nhưng cậu ơi, sao bây giờ tớ lại thấy thấy cảm giác ấy xa xôi quá nhỉ. Phải chăng, cái giá của sự trưởng thành là nỗi cô đơn?

Xuân Hạ Thu Đông - 4 mùa trôi qua, 4 mùa ở lại. Chuyên rồi sẽ vẫn thế, vẫn vẻ đẹp ấy tươi mới, háo hức, nhiệt huyết và ấm áp. Chỉ khác là chúng ta, tất cả chúng ta…sẽ chẳng ở đó nữa.

Năm ấy, tớ có một ngôi nhà thứ hai, nơi cho tớ một thanh xuân, một câu chuyện, một tiếc nuối và cả một bầu trời hồi ức vô tận. Tuổi học trò của tớ bên Chuyên bắt đầu vào một ngày thu nắng vàng và rồi kết thúc là hạ sang rực rỡ. Trưởng thành rồi, nhất định phải sống cho thật hạnh phúc chúng ta nhé.

Bởi lẽ, Chuyên vẫn luôn ở đây dẫu cho bốn mùa luân chuyển, sức sống của Chuyên vẫn sẽ tiếp lửa cho những con người đến với nơi ấy.

Bởi lẽ, cũng như bao thế hệ đã qua, Chuyên sẽ lại được thắp sáng lên bởi những nhiệt huyết của tuổi trẻ, của tình yêu với Chuyên.

Và bởi lẽ, xuân hạ thu đông…
Rồi lại xuân.

Photos from Chuyên Vĩnh Phúc Moments's post 17/08/2024

[XUÂN HẠ THU ĐÔNG, RỒI LẠI XUÂN]

[CHƯƠNG 4: HẠ]

[VE - SẦU]

Hạ đỏ
rụng những tiếng
ve rơi

Những cơn mơ còn đó trong vài cơn mưa rầu rĩ. Nắng rơi chậm rãi, bên tiếng ve - sầu. Đến mãi sau này tôi mới hiểu, sầu không nhất thiết là buồn, sầu không chỉ gợi lại cái u lương thê thảm. Mà hình như, sầu - trong những tiếng ve, là hoang hoải.

Nhớ về tiếng ve mùa hạ năm ấy, tiếng ve rộn ràng một góc sân trường đưa tôi về miền ký ức nuối tiếc đầy chia xa. Khi ấy, trong ánh mắt ngây ngô của cậu học trò mười bảy tuổi chỉ có những vui tươi, nghịch ngợm từ mấy trò đùa của đứa bạn thân, chỉ giản đơn nhưng thích thú khi để cõi lòng mình lang thang trong nắng hạ rực vàng, và những xao xuyến tinh khôi...

Nhưng rồi khi những cành phượng đã nở rộ đỏ rực một khoảng trời, khi những vui đùa thường nhật, khi những tiếng ve đã đong đầy "sầu" não hoang mang vô định về ước mơ ở thì tương lai và cả khi những chia xa đã đến thật gần với những đứa trẻ vô tư ngày nào, tôi chợt nhận ra sẽ có một mùa hạ thật buồn đến thế!

Những quyển lưu bút anh chị trao nhau, tôi cũng sắp được làm điều ấy. Những lời tỏ tình ngô nghê nhưng cũng rất chân thành, trong sáng, những vụng dại dễ thương mùa hạ lại chất đầy tâm hồn… Cứ thế, cứ thế, tiếng ve gọi sầu về trong lặng lẽ.

"hạ đỏ năm ấy
rụng đầy
sầu mang một tiếng
ve kêu
mình buồn".

09/08/2024

[NGÀY TRỞ LẠI]

Ngày trở lại, tớ đợi những cơn mưa

Ngày trở lại, tớ đợi những cơn mơ

Hạ đến, tớ mong chờ những cơn mưa. Mưa đến, nó cuốn trôi đi những nóng bức, oi nồng. Nó làm tan biến cái không khí ngột ngạt. Nó tưới tắm cho thiên nhiên, cho vạn vật. Nó làm dịu lại tâm hồn con người, cho ta thoáng cảm nhận được cái mát mẻ giữa bao ngày hạ nóng ran này.

Nhưng mỗi lần nhắc tới mưa – mùa – hạ, tớ lại có cảm giác chính mình bị cuốn vào những miền ký ức xa xăm nào đó, rơi vào một cơn mơ xa xăm nào đó, ngụp lặn trong đó những hồi lâu, và khi đã “no nê nước”, khi đã “dạt vào bờ” thì cũng là lúc tớ vừa trở về từ những tháng ngày đã cũ. Có lẽ, mưa mùa hạ đã mang tớ về những thời xa, về những ký ức in dấu đậm màu nhất trong tâm trí. Cơn mưa đã phá vỡ cái bí bách của mùa hạ, và dẫn tớ về một miền không gian khác…

Mưa mùa hạ bao giờ cũng xối xả, từng hạt va đập mạnh lên mắt, lên làn da, đau và rát, dẫu trốn dưới lớp áo mưa thì vẫn có thể cảm nhận được. Nước mưa lấp đầy những chỗ lõm trên đường cái, hai bánh xe rẽ mưa, nước bắn tung tóe, ướt sũng vạt áo, vạt quần. Vậy mà tớ vẫn cười, giòn tan. Lúc ấy tớ mới hiểu được vì sao mẹ luôn kể say mê những ngày xưa tắm mưa cùng lũ trẻ trong xóm, và cũng hiểu được khi mưa mùa hạ đến, mình sẽ vô thức rơi vào cơn mơ thuở nào…

Mưa, mùa hạ, tớ có thể rơi vào cơn mơ, hoặc đang phiêu bạt trong giấc mơ, hay cũng có thể đang bước tiến về phía ước mơ. Những cơn mưa, cái mát nguyên sơ nó đem lại tất nhiên không thể sánh bằng thiết bị máy móc, nhưng bao giờ cũng có một cái gì đó rất riêng, rất lạ, khiến người ta rất muốn đắm chìm.

Mưa, những giấc mơ, mùa hạ.

Mưa có thể rửa trôi đi tất cả sự nóng bức, cái oi nồng của mùa hạ. Mưa có thể làm nhạt phai mọi ánh nắng trên mái hiên, trên sân trường. Mưa có thể cuốn trôi tất cả, ngoại trừ giấc mơ, nhất là những giấc mơ của – mùa – hạ.

Tháng Sáu, tiếng giảng bài vẫn vang mỗi lớp học, mơ về ngày “đò cập bến”.

Tháng Sáu, đèn vẫn sáng đến tận đêm khuya, mơ về ngày về – đích.

Mùa hạ, những cơn mưa không thể xóa sạch những cơn mơ.

28/06/2024

[TRẠM CUỐI: LIỆU CÒN CÓ THỂ “THÊM MỘT LẦN NỮA”?]

Hoa phượng sắp phai rồi, cậu nhỉ?

Neo lại giữa những tháng ngày tất bật thi cử, mình vẫn cứ ngỡ phượng vĩ, cũng như kỳ thi kia chỉ là một giấc mơ, còn lâu mới chạm đến. Và mình day dứt mãi một niềm bi cảm: đẹp đẽ và chóng vánh.

Mình chẳng còn bao nhiêu kí ức về một bắt đầu, giờ đây, đã phải trầm mình trong đoạn kết. Một niềm nuối tiếc bao trùm và ám ảnh mình. Phượng ru mình dịu êm trong những khoảnh khắc gật gù, cổ vũ qua khung cửa sổ những ngày ôn thi, thi thử, thi thật, và phượng sắp phai ngay khi tiếng trống kết thúc bài thi Tiếng Anh vang lên. Tiếng trống cuối cùng của thời học sinh. Mình bước khỏi phòng thi với một niềm ước ao duy nhất: thêm một lần nữa.

…và nếu như bây giờ ngoảnh lại, mình sợ rằng mình sẽ òa khóc mất…

Mình của những ngày tháng trước đây, đối diện với những áp lực, chơi vơi của tuổi 18, mình đã từng sợ hãi, từng muốn trốn chạy khỏi Chuyên, trốn chạy khỏi những bài thi liên tiếp của 100 ngày cuối. Còn giờ, bước ra khỏi phòng thi, mình nhận ra mình đang sống trong những năm tháng rực rỡ nhất của đời người. Mình thấy yêu cái dáng vẻ đầy nỗ lực và cố gắng của các bạn, của chính mình. Mình thấy yêu những con người đã đồng hành cùng mình. Mình thấy yêu nơi mình đã ngang qua và yêu Chuyên trong một hình hài trọn vẹn nhất.

Mình đã từng bắt đầu.
“Nắng đầu thu trên hành lang rộng lớn,
tớ thấy mình trong sắc vàng của Chuyên”
Và giờ mình phải kết thúc.
“Tháng sáu rồi, chia xa thật rồi đấy
Phượng đỏ lửa, hạ ôm nắng vào tay
Tháng sáu rồi, ngôi trường buồn biết mấy
Níu chân em, thở khẽ nói: "ê này..."

Phải, mùa hạ của chúng ta chẳng hứa hẹn điều gì
Hạ vẫn quay trở lại
chỉ có chúng ta
nói lời xa nhau...
Chúc chúng ta, những đứa trẻ 18, bước ra khỏi phòng thi, sẽ thật vững bước.

02/06/2024

[HẠ CÁNH NƠI CHUYÊN]

Gửi đến em, những giấc mơ sắp hạ cánh nơi Chuyên.

Những giọt nước mắt thầm lặng, những đêm hằng thao thức, những cảm giác bất lực tột cùng chỉ đợi đến ngày mai trở thành bậc thang nâng em chạm đến giấc mơ của mình. Em đã đi một quãng đường dài, với những hương hoa ngập tràn, với những ngày giông tố để bước chân đến nơi này. Chỉ cần một chút nữa thôi, cánh cổng nơi “Chuyên” sẽ mở ra, đón chờ em với hân hoan và hạnh phúc.

Ngày mai, bước vào bài thi cuối cùng, đừng quên rằng mọi sự cố gắng của em đều xứng đáng với dáng vẻ nỗ lực của mình. Mọi kỳ tích xảy ra cũng chỉ là tên gọi khác của nỗ lực ấy mà thôi.

Đội ngũ Chuyên Vĩnh Phúc Moments chúc các em ngày mai có thể bộc lộ hết những khả năng tiềm tàng của bản thân, mang theo những đam mê của ngày đầu mơ ước. Mong rằng các em sẽ thể hiện hết mình trong những trang giấy cuối cùng của mùa hạ năm ấy.

Hẹn gặp các em dưới mái hiên của Chuyên vào một ngày không xa.

26/05/2024

[BẾ GIẢNG CUỐI]

Ngày bế giảng hôm ấy, đã từng xuất hiện trong mơ tưởng của cậu bao nhiêu lần?

Sẽ là một ngày nắng hửng nhẹ ôm choàng lấy bóng dáng năm cuối hoa niên? Hay là một ngày âm trầm một màu xám hòa một nhịp với giai điệu tâm hồn cậu? Đến khoảnh khắc chợt nhớ ra, chợt nghĩ đến, luyến tiếc làm sao, đã đến lúc phải rời Chuyên thật rồi.

Giáo viên của tớ từng nói rằng “Năm tháng thanh xuân của các em có hai ngày đừng bao giờ quên: một là ngày khai giảng đầu tiên, hai là ngày bế giảng cuối cùng”. Dòng chảy miên viễn của thời gian đã đưa một đứa trẻ ngây ngô trong ngày đầu chập chững ngoài cổng trường đến một dáng hình trưởng thành đang bâng khuâng trong ngày cuối ở trường . Chỉ một lát nữa thôi, cậu sẽ để lại nơi mùa hạ năm ấy, một hồi ức, một nỗi nhớ, một tình yêu và một hoài niệm.

Ắt một lẽ, chúng ta ai rồi cũng phải lớn, cũng phải nói lời chào từ biệt với cái thời hoang hoải chạy vô cùng tận trên cánh đồng xanh. Nhưng chỉ cần cậu giữ trong hồn mình một góc lưu giữ về miền ký ức ở Chuyên, về ngày hạ năm cậu 18, những ngày xuân xanh sẽ trải dài cùng con đường cậu bước đi, gợi nhắc cho cậu về một khoảng thời gian đã hết mình với “tuổi trẻ”.

Chúc mừng ngày trưởng thành, Chuyên sẽ nhớ cậu lắm…

Photos from Chuyên Vĩnh Phúc Moments's post 18/05/2024

[XUÂN HẠ THU ĐÔNG, RỒI LẠI XUÂN]

[PHIÊN NGOẠI 2: NỐT/ NOTES HÈ NÀY]

"Nốt hè này", mùa hạ 2024, có “đứa trẻ” trở thành người lớn.

"Nốt hè này", một nghìn ngày cũng khép lại. Đứa trẻ ấy vẫn thong d**g đắm đuối trong ngàn ngày niên hoa, vẫn ngây ngô câu hát tuổi học trò.

“Nốt hè này”, em ngước nhìn, từng chút, từng chút một. Vệt nắng chuyên dài đau đáu dệt mắt em xanh những ký ức thuở thiếu thời; mưa chuyên làm tan đi những hoang mang, vô định và lo lắng.

“Nốt hè này”, đứa trẻ năm ấy, cùng những ngây ngô mang theo áng mây màu nhiệm chắt chiu từ một ngàn ngày còn dang dở. Em ngây ngô, ngây ngô, ngây ngô như thế, gặp tương lai, trong từng câu hát.

"Tên gì? Lớp nào? Thẻ học sinh đâu?"

"Cất điện thoại đi, thầy H giấu tên kiểm tra đấy nhá!"

"Tách bàn ra, giấy bút đâu? Kiểm tra thôi nhể!"

"Nốt hè này", tiếng hát ngô nghê vụt tắt và hoá thành kỷ niệm; một ngàn ngày cũng lùi xa vào hồi ức. Em lại ngước nhìn, vẫn ngây thơ như thế. Mùa hạ ấy, có đứa trẻ không muốn làm người lớn…

“Notes hè này”, những giai điệu vỡ tan
“Notes hè này”, em hát nhé? Cho em hát nhé? Cho em sống nhé? cùng những hoài niệm…..

23/04/2024

[KỈ NIỆM 27 NĂM NGÀY THÀNH LẬP TRƯỜNG THPT CHUYÊN VĨNH PHÚC]

Những ngày chớm hạ, cậu có nghe bản giao hưởng đầu mùa, có nghe chăng chuyện về nơi lưu dấu tuổi trẻ của mình?

Tớ nghe câu chuyện về Chuyên tự ngày xưa qua những tấm ảnh sờn màu ký ức. Những ngày mà Chuyên lần đầu mở cửa đón chào những đôi cánh mơ ước. Chuyên ngày ấy thật xa lạ, từ những tòa nhà vương mùi sơn mới đến những con đường lát gạch đỏ. Từ những tán cây đang lao xao dưới nắng đến làn nước gợn nhẹ trong gió hè. Cậu có cùng cảm thấy chăng, hơn 20 năm trước, cảm giác chộn rộn, hưng phấn trước ngôi trường sẽ che chở cậu suốt những năm cuối của tuổi thiếu thời?

Lúc này, cũng vào những ngày đầu hạ, cậu sẽ thấy Chuyên đã chẳng còn dáng vẻ thuở ban đầu. Dòng thời gian dài khắc dấu những kỷ niệm trên trang nhật ký, lấp đầy miền hồi ức của năm tháng về một nơi là “Nhà”. Chuyên không còn xa lạ, mà thành chốn thân quen, chân trời sải rộng, thành nơi giữ lại mảnh hồn thanh xuân trong sáng năm 18. Lấp ló trong vẻ khang trang mới thật ra vẫn là những đường nét của độ chục năm trước.

Trải qua bao năm, chúng ta cứ mãi lớn lên, chỉ Chuyên ở lại, với ký ức, với mơ mộng, với tình yêu và với những năm hoa niên đáng nhớ.

27 năm nỗ lực, 27 năm gặt hái muôn hoa, tập thể đội ngũ Chuyên Vĩnh Phúc Moments xin chúc mừng cho 27 năm vẻ vang ấy. Chúc cho Trường THPT Chuyên Vĩnh Phúc sẽ ngày càng phát triển và thành công rực rỡ trong tương lai!

Photos from Chuyên Vĩnh Phúc Moments's post 31/03/2024

[XUÂN HẠ THU ĐÔNG, RỒI LẠI XUÂN]

[CHƯƠNG 3: XUÂN]

Chốc chốc, nàng Xuân ghé đến mang theo những thanh sắc tô điểm cả một khoảng trời rực sáng. Người ta vẫn chuộng mùa xuân bởi lẽ có ai mà không thích cảm giác được thả mình trong cái mùa tình, mùa yêu, mùa mơn mởn của cây cỏ và dạt dào những bâng quơ trong cõi lòng.

Mới ngày nào, Xuân gieo vào lòng người ta bao nhớ nhung, mong đợi về một mùa khởi đầu đầy thuận lợi, bình an.

Mới ngày nào, từ những cành mai sắc đào trên phố phường nhộn nhịp tới những thịt mỡ dưa hành câu đối đỏ len lỏi trong từng tổ ấm gia đình.

Mới ngày nào, tớ còn nguyện ước về một mùa xuân sẽ ghi dấu thêm những kỉ niệm đáng nhớ trên hành trình trưởng thành cùng Chuyên.

Thế mà giờ đây, xuân đã cập bến những ngày cuối mùa, vạn vật cũng vì thế mà đổi thay. Cái sắc xuân thắm lại chẳng còn đủ đầy như trước nữa, đào mai cũng chẳng còn sức nở rộ trên từng ngõ phố con đường như trước nữa, và xuân cũng chỉ là những khoảnh khắc ngắn hạn đã đến độ tàn phai.

Xuân đã “cạn ngày” nhưng con người ta vẫn chưa thể “cạn lòng” với cái mùa ái tình đầy rạo rực, đắm say ấy. Những ngày cuối xuân, nắng dịu dàng, thanh khiết và mơn trớn chứ không đỏng đảnh, kiêu sa mà gay gắt như cái nắng mùa hè. Những ngày cuối xuân, Chuyên đón tớ bằng những ngày “nắng gió trở trời” chẳng biết đâu mà lường trước được. Những ngày cuối xuân, tớ chẳng còn cảm giác được thảnh thơi, được tận hưởng cái tiết trời trong xanh như đầu mùa nữa mà thêm gấp rút, hối hả để chuẩn bị cho những kỳ thi, bài kiểm tra đang đón đợi trước mắt.

Chứng kiến một mùa qua đi, Xuân là gì trong tớ, trong cậu?

Có lẽ, xuân là những mải mê đầu đời của một người trẻ lòng, trẻ dạ đang mong đợi về một điều gì đó xa xôi. Và hơn hết, xuân là tất thảy bao gói ghém của những câu chuyện mang tên tình bạn, tình yêu mà tớ đã trải qua suốt ba năm thanh xuân. Hóa ra, bao lâu nay nàng Xuân vẫn ở đó, vẫn kề cận và “tưới tắm” cho tâm hồn tớ lớn khôn từng ngày. Cái mầm xuân đâu chỉ gieo vào đất mà còn gieo vào lòng tớ những chơi vơi, rạo rực ở cái tuổi mới lớn bao quay cuồng, bao say mê, bao ước vọng nhưng cũng thật lưng chừng, nửa vời và khó đoán lắm.

Một ngàn ngày mở ra, một ngàn ngày khép lại, xuân đã chảy trôi vào vùng ký ức của tớ như thế đấy…

Photos from Chuyên Vĩnh Phúc Moments's post 14/03/2024

[3 NĂM, 1 NGƯỜI, 2 MÙA YÊU]

"Cậu có biết, Trái Đất luôn tự quay quanh trục của nó. Vì vậy, nếu tớ là Trái Đất, cậu là trục Trái Đất, việc của cậu là đứng ở đó, tớ sẽ tự đến và tìm thấy cậu…"

Người ta thường hay nhắc nhở nhau rằng hãy tìm đúng người nhưng cũng đừng quên chọn lựa đúng thời điểm, và chăng cái thời điểm đúng đắn nhất mà tớ sẽ chọn lựa là được gặp cậu ở "hai mùa yêu". Tớ vẫn ưa cái nắng vàng vọt trải dài trên vai cậu nhưng cũng chẳng hề ghét cái lạnh đã làm bờ vai ấy run rẩy là bao. Xuân, hạ, thu, đông chảy trôi, bốn mùa vẫn vậy, vẫn đứng ở đó chứng kiến thứ tình cảm ngổn ngang, ngây dại trong tớ đang lớn dần theo năm tháng.

Hai mùa yêu - một trắng, một đen, khi hai mảnh ghép ấy hợp lại với nhau sẽ tạo thành một mùa thân thương mà chúng mình vẫn hay nhắc tới với cái tên đầy đặc biệt: mùa Valentine. Cậu biết không, được gặp cậu trọn vẹn ở "hai mùa yêu" là niềm hạnh phúc, là sự vỡ òa trong tớ nhưng cũng là ước mong mà tớ vẫn hằng trông đợi bao ngày qua.

Valentine trắng à!....vẫn là ngày ngập tràn hoa, tiếng cười, niềm vui, hạnh phúc, và vẫn đằm thắm, nồng nàn như Valentine đen là bao. Là những thanh socola hình trái tim được gói gọn trong hộp quà thắt nơ đỏ xinh xắn, là những cái siết tay thật ấm, những nụ cười thật vui, những nụ hôn thật ngọt ngào và những lời tỏ tình thật lãng mạn. Chẳng phải chờ đến ngày Valentine, người ta mới cho đi và đón nhận yêu thương, chẳng phải chờ đến cái ngày này thì tình yêu mới được thể hiện. Với tớ cũng như với bao người, Valentine là dịp để tớ dũng cảm đối mặt với tiếng nói của con tim mình và để tớ thêm trân trọng cái khoảnh khắc quý giá khi có cậu ở bên.

Thanh xuân của tớ có mùi của gió, của đất, của nắng hạ và của những nỗi nhớ thương đầu đời thầm gửi trao tới cậu. Đi qua mùa yêu này, những dư vị ngọt ngào vẫn nơi đầu môi, cái nắm tay e ấp còn ngại ngùng, những lời ngọt ngào nhất dành tặng nhau, tất cả đều được gói ghém trong "ba năm", " một người" và "hai mùa yêu".

14/3 này, liệu cậu có thể đợi tớ ngỏ lời, được không?

Lấy ý tưởng từ phim: 4 năm, 2 chàng, 1 tình yêu.

10/03/2024

[Rời xa ngôi trường cấp 3 liệu cậu có cảm thấy lạc lõng?]

Thời gian vậy mà trôi thật nhanh. Mới ngày nào tớ còn vui vẻ, háo hức khi biết rằng sau bao nỗ lực mình đã trở thành một phần của Chuyên. Thế mà thoắt cái, khoảnh khắc này đây tớ đã gần như kết thúc năm học đầu tiên với cương vị một cô sinh viên đại học.

Còn nhớ, khi vẫn còn là một học sinh Chuyên, dưới những câu chuyện của thầy cô, tớ vẫn luôn được căn dặn rằng: Hãy tận hưởng thật trọn vẹn những giây phút này bởi khi đã lên đại học sẽ chẳng còn đâu những niềm vui ngây thơ ấy nữa, sẽ chẳng còn là một thế giới dễ dàng như vậy. Khoảnh khắc ây tớ đã không tin, không nghe và không cảm nhận được ý nghĩa sâu xa trong từng lời nói của thầy cô. Cho đến bây giờ, khi đã thực sự trải nghiệm, tớ mới hiểu hóa ra rời xa ngôi trường cấp 3, tớ đã buộc phải lớn rồi…

9 tháng đã qua kể từ khi tiếng trống báo hiệu bài thi cuối cùng đã kết thúc, chúng tớ đã hoàn toàn được tự do, nhưng sao giây phút ấy và suốt cả quãng thời gian qua, tớ thấy lạc lõng đến thế…

Còn đâu những tin nhắn nhắc nhở, còn đâu những tiếng hò hét trong bất lực “ các em về nhà nhớ học bài đầy đủ”, “tuần sau kiểm tra các em đừng quên ôn tập nhé”, hay những lời hỏi thăm sức khỏe sau một kì nghỉ thật dài. Hơn thế nữa, ở cấp 3, ở Chuyên, bên bạn bè, thầy cô, tớ đã được nhắc tên nhiều hơn. Thầy cô đã nhớ tên tớ, bạn bè nhớ tên tớ và họ gọi tớ bằng cái tên đầy thân thương ấy mỗi lần có dịp.

Nhưng… lên đại học, đã chẳng còn lời nhắc nhở ngày xưa, cũng hiếm lắm những khoảnh khắc tên mình được gọi lên. Giữa bạn bè đến từ mọi miền Tổ quốc, trong một giảng đường chật kín người, liệu còn có ai biết sự tồn tại của tớ chăng? Liệu ở nơi đó tớ lại không lạc lõng chăng?

Học sinh chúng mình vẫn luôn nghĩ, lên đại học sẽ là vùng đất của sự tự do. Điều ấy, quả thực không sai. Nhưng có lẽ, để đánh đổi sự tự do, tớ cũng không ít lần cảm thấy cô đơn. Xa gia đình, phải học cách tự lập, tự đối diện với những cảm xúc của mình và tự điều chỉnh, nhiều lần tớ đã muốn khóc, muốn trở về nhà, sà ngày vào vòng tay của cha mẹ nhưng có vẻ thật khó cậu nhỉ?

Ai rồi cũng sẽ phải trưởng thành, phải lớn lên, phải thoát khỏi vòng an toàn của chính mình. Thực ra, đại học vẫn luôn đẹp theo một khía cạnh nào đó, và cấp 3 và Chuyên cũng thế. Tớ chỉ muốn nói rằng: Dù cho bây giờ cậu đang ở đâu thì cũng đừng quên trân trọng mọi khoảnh khắc của hiện tại. Cuộc sống đẹp nhất chính là ở chỗ đó!

Photos from Chuyên Vĩnh Phúc Moments's post 14/02/2024

[MÙA XUÂN, MÙA TẾT, MÙA YÊU]

“Tự nhiên như thế: ai cũng chuộng mùa xuân. Mà tháng giêng là tháng đầu của mùa xuân, người ta càng trìu mến, không có gì lạ hết.”
| Thương nhớ mười hai – Vũ Bằng.

Người ta yêu mùa xuân chẳng bởi bất cứ lẽ nào. Có lẽ ấy là một thứ tình cảm tất nhiên, tất yếu mà mỗi độ xuân về, Tết gõ cửa, nó lại trào lên, làm thổn thức lòng người. Mùa xuân năm nay có lẽ đặc biệt hơn một chút, vì trong mùa Tết tình thân chứa một “ngày–tình–thương”.

Giữa những ngày xuân, gió hiu hiu, tiết trời se lạnh, tay trong tay một người khiến trái tim xốn xao lạ thường. Giữa mùa Tết, người ta không chỉ cảm nhận được không khí của đoàn tụ, sum vầy mà còn thấy rạo rực trong lòng một cảm xúc khó tả. Chắc vì năm nay bên cạnh mình có một người–đặc–biệt. Mười bốn tháng Hai đồng hiện trong khí trời xuân, cho những trái tim càng cảm nhận được cái vị dịu ngọt, thanh mát của tình yêu. Người ta thấy giục giã trong lòng, và người ta biết trao đi những thương yêu trong lòng, dẫu cho nó vụng về và đầy ngây dại.

Xuân cho lòng người thêm phơi phới, và cũng đồng thời khiến tình xuân thêm ửng hồng. Xuân khiến người ta gần nhau hơn, và cho người ta biết thương yêu nhau hơn nhiều. Xuân nhắc người ta về những ngày yêu, những mùa yêu phía xa khơi, để trong lòng người những hứa hẹn: hứa hẹn được bên nhau trong mỗi tháng Giêng. Người ta gửi nhau những lời chúc bình an, và cả những lời chúc cầu đường tình này sẽ không kết thúc. Xuân, người ta trao nhau những tấm phong bao hồng, và trao nhau cả những tấm chân tình.

“Em ơi Xuân đến bên thềm rồi, nhấp rượu hồng vơi đi
hết rồi mùa chia ly, cho tình Xuân vừa ý…”

Photos from Chuyên Vĩnh Phúc Moments's post 13/02/2024

[MÙA XUÂN, MÙA TẾT, MÙA YÊU]

[KHỞI ĐẦU]

Cô giáo cấp II từng nói, lên cấp III nhất định phải “biết thích” một người, để những năm tháng học sinh trôi qua còn lại chút gì để nhớ, để thương. Chẳng biết có phải do cô dặn thế nên lòng tớ lấy làm chấp niệm hay không, nhưng: 17 tuổi, tớ biết thích một người.

Tớ không biết phải diễn tả niềm hạnh phúc của mình như thế nào khi thấy tớ và cậu cùng xuất hiện trên danh sách đỗ đội tuyển Quốc gia, cũng chẳng thể nào phân định được đó là mơ hay là thực. Xin cho đó là một hiện thực. Nhưng nếu đó là một giấc mơ thì sẽ là một giấc mơ tớ không muốn thức dậy.

Những ngày tháng học Quốc gia, tớ thấy bản thân nhỏ bé lắm. Cứ nghĩ đến cả một đoạn đường dài phía trước đang chờ mình, tớ chỉ muốn từ bỏ. Vì tớ nghĩ, bản thân có lẽ phải chạy thục mạng, chạy đến trầy xước, chai bầm bàn chân thì mới dám mơ chạm đến được ước mơ. Bao suy nghĩ rối tung trong đầu, tớ chỉ muốn mặc kệ tất cả, để bản thân trốn tránh bằng những giấc ngủ. Nhưng cậu vẫn ở đó, vẫn sáng đèn cặm cụi trên đống bài vở. Và tớ bắt đầu nghĩ, phải nỗ lực thật nhiều để mình luôn được ở cùng bên cậu ấy, phải khiến những ngày bên Quốc gia, bên cậu trở thành những tháng ngày đáng để nhớ nhất. Giữa trốn chạy thực tại và đối diện với nó, tớ chọn đối diện. Tớ chọn ở lại, bên cậu. Những đôi chân bước chậm mỗi tối đi học về. Những đôi môi không nói. Những trái tim nhiệt huyết một giấc mơ thời niên thiếu… Cái đáng nhớ nhất của năm tháng học sinh là thế

17 tuổi, nông nổi, bộc trực, nhưng cũng rụt rè, nhút nhát. 17 tuổi, trước mắt tớ là ước mơ, là bài vở, và là cậu. Thi thoảng ánh mặt vụng trộm thoáng nhìn, và tớ thấy trái tim mình đập nhanh hơn một nhịp. Thứ tình cảm nhẹ nhàng của tuổi thiếu thời luôn để lại trong tớ đôi chút bồi hồi, thấy lòng mình “nâng nâng” khó tả, khiến nét môi cứ chốc chốc nghĩ tới lại mỉm cười.

17 tuổi, tớ có Quốc gia và có cậu.
17 tuổi, tớ định nghĩa “hạnh phúc” là như vậy.

Photos from Chuyên Vĩnh Phúc Moments's post 01/02/2024

|Xuân nơi yêu thương mới|

Có một mùa xuân tớ không gói bánh cùng mẹ, có những sắc đỏ ấm áp đầu tiên mà tớ thấy không phải ở nhà, có một mùa xuân mà sau này, dù đứng trên con đường trưởng thành, tớ vẫn luôn nhớ về. Đó là xuân ở Chuyên - xuân đầu tiên của tớ - “Xuân Yêu Thương”.

Tớ từng nghe về ngày ấy ở Chuyên. Ngày ngôi trường rộng lớn bỗng gần gũi và rực rỡ trong không khí ngày Tết sum vầy. Ngày ấy, những giá trị truyền thống sống dậy trong hình hài hiện đại. Ngày ấy, những cô cậu học sinh, đã chẳng màng tới cái tiết trời lành lạnh còn chưa tan của ngày đông để trang trí gian hàng ngập tràn sắc xuân, khí xuân, trời xuân. Ngày ấy, tất cả nhựa sống ngọt ngào của năm mới sắp đến đã hòa cùng nhiệt huyết của tuổi trẻ, tạo nên những dấu ấn không thể quên trong tâm trí của mỗi người.

Và hôm nay, khi đã đặt chân vào nơi đã từng là giấc mộng, tớ mới thấy có lẽ Xuân ở Chuyên còn tuyệt vời hơn thế. Trong cơn mưa phùn rải rác, sức sống ấy chưa bao giờ phai nhòa. Những nét bút uyển chuyển trên tấm giấy đỏ, những thanh âm cổ vũ vang vọng hay những tiếng cười vui dù cơ thể đã mệt nhoài, đã hòa lẫn thành "khúc ca xuân" - một khúc ca đặc biệt chỉ có ở Chuyên.

Photos from Chuyên Vĩnh Phúc Moments's post 31/12/2023

[XUÂN HẠ THU ĐÔNG, RỒI LẠI XUÂN]

[CHƯƠNG 2: ĐÔNG]

Gửi lại Chuyên - một mùa đông buồn

Tớ nhận ra đông đã về khi những làn gió lạnh cứ không ngừng, không ngừng thổi qua, bầu trời không còn cái nắng vàng rực những ngày hè cũng chẳng thấy đâu nữa cái ấm áp ngày thu.

Đông đã về thật rồi! Bên cánh cửa Chuyên, tớ đón đông bằng những cảm xúc lẫn lộn thật khó tả xiết.

Tớ thấy bồi hồi, tớ thấy xuyến xao trước vẻ đẹp của Chuyên. Đó là những dãy hành lang nghi ngút gió vẫn cứ đông đúc, tấp nập mỗi độ tan tầm, là cái nụ cười tỏa nắng luôn giữ trên môi mỗi đứa mặc cho thời tiết có rét mướt ra sao.

Và ở Chuyên năm nay tớ cũng thấy áp lực, thấy sợ hãi bởi điểm số, bởi thi cử.

Thời gian cứ dần trôi, xuân hạ thu đông nối tiếp nhau cũng đồng nghĩa tớ lại lớn thêm một tuổi nữa. Những áp lực vì thế cũng tăng lên, không còn đâu cái thơ ngây, cái vui vẻ ngày xưa. Tớ đã thấy sợ, sợ thi cử và rồi cũng sợ Đông.

Hơn thế nữa, đông này tớ còn thấy buồn, và thấy nhớ nhà khôn xiết. Đông đến cùng những lễ hội nào là Giáng sinh, là năm mới, là những thời khắc mà người ta quây quần bên gia đình cùng xem phim, cùng trò chuyện. Ở Chuyên, tớ cũng cảm nhận được cái không khí gia đình ấy nhưng sao… chẳng thể cản nổi mong muốn trở về ngôi nhà của chính mình nơi có ông bà, ba mẹ và anh chị em. Người ta vẫn thường nói khi càng lớn, con người ta càng ao ước được kề cận gia đình nhiều hơn. Quả thực không sai. Đông năm nay tớ nhớ nhà, muốn trở về trong vòng tay cha mẹ.

Nhưng rồi đông đã đến, Chuyên vẫn ở đó cùng tớ trải qua mùa cuối cùng trong năm với những nỗi niềm, những tâm sự.

Ngày hôm nay, ngày cuối cùng của năm cũ, không biết rằng cậu còn nhớ kỉ niệm nào, tâm sự nào cùng Chuyên, hãy nói ra, viết ra, giải phóng tất cả để chào đón năm mới, những điều mới, những tia nắng ấm đầu tiên, cậu nhé!

Want your public figure to be the top-listed Public Figure in Vinh Yen?
Click here to claim your Sponsored Listing.

Videos (show all)

CÁC HOẠT ĐỘNG CHÚNG MÌNH CÙNG LÀM KHI LÀ THÀNH VIÊN CỦA ĐTQG!
Chuyen Vinh Phuc is…#chuyenvinhphuc #cvpmms #cvp #fyp #trend

Category

Telephone

Website

Address


Vinh Yen

Other Bloggers in Vinh Yen (show all)
Tuấn Nguyễn Chuyện Bảo Hiểm Tuấn Nguyễn Chuyện Bảo Hiểm
Vĩnh Yên
Vinh Yen, 10005

"Sinh mệnh dù ngắn hay dài đều phải có giá trị"

Hàng quảng châu mỹ phẩm-thời trang Hàng quảng châu mỹ phẩm-thời trang
Đường Đi Vĩnh Yên-Tây Thiên-Tam Đảo, Huyện Tam Dương
Vinh Yen

Cung cấp phân phối sỉ lẻ các mặt hàng quảng châu thương hiệu thời trang đẳng cấp

Vininfood - Lắng nghe cơ thể bạn Vininfood - Lắng nghe cơ thể bạn
Đạo Trù/Tam Đảo/Vĩnh Phúc
Vinh Yen

Sống lành

Sỉ Lẻ Phụ Kiện Điện Thoại Toàn Quốc Sỉ Lẻ Phụ Kiện Điện Thoại Toàn Quốc
Vinh Yen, 10000

Giá Tận Xưởng

Hàn Ngữ HaLee Hàn Ngữ HaLee
Khai Quang Vĩnh Yên Vĩnh Phúc
Vinh Yen, 280000

Chia sẻ kiến thức liên quan đến tiếng Hàn Quốc. Cùng học tiếng HQ 1 cách dễ dàng qua các video ngắn..

TVA Vlogs TVA Vlogs
Khu1/Thị Trấn Tam Đảo/Huyện Tam Đảo/Tỉnh Vĩnh Phúc
Vinh Yen

Mình là An đây chào các bạn nhé Rất vui khi các bạn đã ghé thăm Fanpage của mìn

Quỳnh Anh Kids Quỳnh Anh Kids
Vĩnh Yên Vĩnh Phúc
Vinh Yen

Sỉ lẻ toàn quốc quần áo trẻ em hottrend

Cây phong thủy Vĩnh Yên 398 Cây phong thủy Vĩnh Yên 398
Nguyễn Danh Phương
Vinh Yen

💚Vĩnh Yên tin tức 💚

Hannathu Chuyên mỹ phẩm chăm sóc da 0965359931 Hannathu Chuyên mỹ phẩm chăm sóc da 0965359931
Vĩnh Yên
Vinh Yen

Spa Chăm sóc sức khoẻ và sắc đẹp ! Trị liệu vai gáy

Ngôi Nhà Học Tập Ngôi Nhà Học Tập
Vinh Yen

Nơi hội tụ nhân tài quốc gia :v