ĐÀ NẴNG TÌNH NGƯỜI
ĐÀ NẴNG TÌNH NGƯỜI - Nơi người Đà Nẵng xích lại gần nhau hơn - Nơi chia sẻ những tấm lòng hảo tâm - T Lưu ý: Page không trực tiếp tham gia các chương trình.
Đà Nẵng Tình Người – Nơi những tấm lòng hảo tâm chung tay xây dựng Đà Nẵng thân yêu – Giúp đỡ tương trợ những hoàn cảnh khó khăn vượt qua mọi sóng gió. Page ĐÀ NẴNG TÌNH NGƯỜI chỉ đăng thông tin hỗ trợ các trường hợp khó khăn tại Đà Nẵng. Nên mọi sự liên hệ theo thông tin từng bài viết ở mục liên hệ. Xin cảm ơn!
🙏MỘT BÌNH LUẬN ĐÁP LỜI, CHO RẤT NHIỀU NGƯỜI, VẪN CÒN CMT NHỮNG THẮC MẮC .
VỀ ĐỨC & HẠNH CỦA THẦY MINH TUỆ HIỆN NAY TRẺN MXH
++VỊ THÁNH SỐNG
++CHƯA LÀM ĐƯỢC GÌ CHO XÃ HỘI
++SAO KHÔNG TU Ở CHÙA
++TU HÀNH HAY LÀM MẦU
++DI KHẮP NƠI KHOE KHOANG
++BẤT ỔN CHO XÃ HỘI V..V
❤️❤️ MÌNH XIN TRẢ LỜI. ❤️❤️
Tôi không biết đây là bình luận của chính bạn viết, hay là bạn copy bài viết ở đâu đó rồi đưa lên đây, nhưng tôi cũng xin bỏ ra 45 phút quý giá của mình để trả lời cho bạn.
Tôi không có nhiều thời gian, để trả lời chi tiết những khúc mắc và những suy nghĩ thiển cận này của bạn. Lời trong bài viết của bạn rất khập khiễng và tác giả chỉ nhìn nhận về Minh Tuệ theo chiều hướng tiêu cực mà thôi, và không hề có trí tuệ để nhìn thấy rõ những điều tích cực mà Ngài đã mang lại cho mọi người.
Nhân dân gọi Ngài là Thánh sống bởi vì Ngài đang còn sống và đang thực hiện được những điều của một bậc Thánh, những điều mà người thường khó có thể làm được.
Người dân so sánh Ngài với các Thầy khác, nhưng Ngài chưa từng đặt mình lên bàn cân với bất kì ai. Và không phải Tăng hay Ni nào cũng xấu, chỉ có một vài con sâu làm rầu nồi canh mà thôi, và nhân dân chỉ chê bai lên án những con sâu đó. Phần lớn các Tăng Ni Phật Giáo Việt Nam vẫn là đang tu hành nghiêm chỉnh.
Sự so sánh đó xuất phát từ nhận định của người dân, từ những việc xấu xí mà một số Ma tăng phát ngôn trên mạng xã hội. Chớ không phải vì mục đích hay âm mưu nào khác, (đây là nhận định cá nhân của tôi).
Một số Sư Thầy đang bị chê bai trên mạng xã hội. Nếu như họ đủ Đức, lòng họ sẽ không lo sợ, không lung lay, mà chỉ quan sát xem mọi việc diễn biến như thế nào. Cứ như Đức Phật, nhiều lần bị đổ oan, bị hãm hại, nhưng đức Phật vẫn giữ phong thái ung dung và bình thản, chớ không phải đi cầu cứu đệ tử, xin để tử đừng lung lay tâm ý, xin đệ tử đừng tin những lời đó, xin đệ tử đừng bỏ thầy.
Theo nhận định của bạn, Ngài Minh Tuệ chưa làm được gì cho xã hội. Nhưng theo nhận định của tôi, gia đình tôi ở hải ngoại và phần lớn nhân dân Việt Nam, đều cho rằng Ngài đã đem lại lợi ích tinh thần to lớn cho sự nhận thức của mỗi người theo nhiều cách khác nhau.
Tôi chỉ xin phép dẫn chứng về bản thân của tôi. Từ khi tôi biết Ngài vài năm về trước qua mạng xã hội, thứ nhất, tôi đã âm thầm thán phục vì khả năng phi thường của Ngài. Thứ hai, sau khi nghe qua các bài phỏng vấn của Ngài với anh Nhân Gà vlog, tôi càng ngưỡng mộ hơn, vì là một cư sĩ như tôi, việc ngồi thiền 3 đến 6 tiếng là đã rất khó, vậy mà Ngài có thể ngồi 10 đến 15 tiếng, nên tôi phục sức nhập định của Ngài. Đồng thời, nó cũng giúp tôi hạ cái bản ngã của tôi xuống, vì bấy lâu nay tôi tự cho rằng ngồi thiền được 6 tiếng chắc là tôi giỏi lắm rồi. Trong khi đó, Ngài ngồi được 15 tiếng mà lại bảo là, “con chỉ còn đang trên đường học tập, con chưa thành tựu gì”, vì vậy tôi thức tỉnh ra rằng, tôi thật sự chưa đạt được điều gì cả và cần phải cố gắng tu hơn nữa.
Thứ ba, sau khi theo dõi nhiều hơn các bài nói chuyện của Ngài, tôi chợt nhận ra rằng, cần phải tập buông bỏ nhiều hơn, Ngài có thể tha thứ cho người đánh vào mặt mình, vì vậy tôi nên tập tha thứ cho người nói nặng lời với tôi.
Thứ tư, trong câu nói của Ngài đều là chân lý thâm sâu, “nếu như anh có cái nhà thì anh phải ở lại để canh chừng, nhưng nếu như anh không có cái nhà thì không cần phải lo lắng canh giữ, có thể tự do đi lại”. Nếu như hiểu theo phái thiền, thì đây là chìa khóa để xuất nguyên thần đi vào định. Cái xác của chúng ta như là ngôi nhà, linh hồn mới chính là ta. Ta trụ trong cái xác này, và chấp xác này là ta, nên mới không dám xuất hồn nhập định, nên ngồi thiền hoài mà linh hồn vẫn bị trói chặt trong thân thể. Còn người nào hiểu được rằng xác chỉ là nhà, nhà là tạm bợ, linh hồn là ta, không chấp vào xác, thì sẽ thoát ra, lúc đó thiền sư mới thoát xác và đi vào định. Tôi có thể nói, Ngài Minh Tuệ là bậc đạt định, nhưng Ngài dấu đi công năng của mình. Nhờ vào câu nói của Ngài, tôi đã ngộ ra, và đã vào được định, nên bản thân tôi kính phục và mang ơn Ngài vô tận.
Trên mạng có một phụ nữ thu gom ve chai, tìm đến chỉ để được gặp Ngài, cô ấy nói rằng, từ khi Ngài xuất hiện, cô ấy chợt thoát khổ, vì cô ấy từng nghĩ rằng cô ấy là người khổ cực nhất thế gian này, ai dè, lại có một người khổ hơn cả cô ấy, cô ấy được ăn một ngày ba bữa, nhưng Ngài chỉ ăn một bữa. Cô ấy được nghỉ trưa và nằm ngủ thoải mái, trong khi đó Ngài thì trưa nắng vẫn đi bộ trên đường và phải ngủ ngồi. Vì vậy, tuy Ngài chưa tận tay đưa cho ai đồng bạc nào, nhưng sự hiện diện của Ngài đã làm ấm lại bao trái tim cằn cỗi, khổ cực. Làm bao nhiêu người đang chìm đắm trong đau buồn được thoát khổ. Làm những người nghĩ mình đã tu cao, trở nên khiêm hạ và cố gắng tu tập cao hơn nữa…..
Chưa kể, tương lai, ngành du lịch Việt Nam sẽ cảm ơn Ngài, vì hình ảnh này của Ngài sẽ đem tới một khoản doanh thu lớn cho đất nước.
Ngài không khiến xã hội có những cái nhìn sai lệch về hình tượng Phật, mà Ngài đang tái diễn lại một cách chính xác nhất về hình tượng Phật. Xin bạn hãy tỉnh ngộ lại đi, Phật Thích Ca đâu có ngồi gõ mõ, tụng kinh, Phật chỉ ngồi thiền và tu hạnh Đầu Đà cho đến ngày cuối cùng của cuộc đời. Cái khổ hạnh mà Phật từ bỏ là khổ hạnh cực đoan của Đạo Bà La Môn, là không ăn, không uống, không tắm, chỉ ăn vài hạt mè. Sau khi tỉnh dậy vì bị ngất xỉu, Phật ngộ ra rằng phải có thân xác mới tu tập được, nên Phật chọn theo con đường khổ hạnh trung đạo, và ăn một ngày một bữa, mặc ba y, tắm ngoài suối. Phật đã theo con đường khổ hạnh trung đạo đến cuối đời. Phật chưa từng tụng kinh, chưa từng gõ mõ, và Ngài Minh Tuệ đang thực hành y như Phật.
Bạn hỏi Ngài Minh Tuệ đã tu một cách đàng hoàng hay chưa, tôi xin hỏi lại, một người đang làm y như Phật đã làm, vậy anh ấy đã tu hành đàng hoàng hay chưa? Một người đang thực hành nghiêm mật đúng giới luật của Phật đặt ra, vậy anh ấy đã tu hành đàng hoàng hay chưa? Anh ấy làm y như lời Phật dạy, không nhận tiền, không ôm vật chất, buông xã tham sân si, thiền định kiên cố như Phật đã làm, vậy anh ấy đã tu đàng hoàng hay chưa?
Bạn hỏi anh đã từng nghiên cứu giáo lý Phật hay chưa, xin thưa theo như lời Ngài nói, Ngài đã nghiên cứu các bộ kinh điển của Phật khi Ngài ở 2 năm trong chùa. Nếu như kinh điển chỉ để người ta đọc để hiểu, thì kinh điển cũng chỉ là một quyển sách, nhưng nếu đọc giả là người thực hành kinh điển thì kinh điển là báo vật. Và Ngài Minh Tuệ đã chứng minh cho mọi người thấy rằng kinh điển là báo vật Phật học, vì Ngài đã đọc và đang thực hành nó, chớ không phải đọc để biết rồi bỏ lên kệ sách.
Có vẻ như gần đây, những nơi Ngài Minh Tuệ đi qua, đều phải cần đến an ninh. Ngài không hề muốn vậy, Ngài mong mọi người đi về và làm việc của mình, Ngài không cần bảo vệ hay hộ pháp. Ngài không muốn người dân đi theo và quỳ lại như thế. Nhưng vì sự quý thương tột đột của dân chúng, mà họ cứ bám lấy Ngài một cách ngột ngạt. Ngài đi không phải để khoe, có ai đi khoe với mọi người rằng tôi là người ăn xin? Nên câu nói “đi khắp nơi khoe khoang” là câu nói vô minh và ác ý.
Ngài không đi trong lang thang và vô định, mà Ngài đi trong Chánh niệm và đi với mục đích thực hành Đạo giải thoát theo đường lối của Phật bày ra. Nếu muốn đổ lỗ cho cái đi bộ của Ngài Minh Tuệ, thì bạn nên đổ lỗi cho Phật Thích Ca và Ngài Ca Diếp, vì họ đã chỉ dẫn cho chúng sanh tu như thế thì thành Phật quả, họ chỉ cho chúng sanh buông bỏ để được hạnh phúc, và Ngài Minh Tuệ chỉ làm đúng như thế.
“Việc Phật sự ở chùa ai lo?” Nếu bạn không xây chùa thì có cần phải lo cho chùa hay không? Bạn tự xây rồi bạn tự lo, chứ Phật Thích Ca đâu có bảo các đệ tử phải xây chùa mới tu được.
“Việc tu hành của chúng sinh ai để ý?” việc tu hành của bản thân chưa lo xong, lại đi lo chuyện tu hành của chúng sinh! Thật là nực cười.
Phật Thích Ca chỉ tu cho bản thân, mà toàn dân thấy đó mà giác ngộ. Đức Đạt Ma Tổ Sư chưa thuyết giảng một câu, chỉ ngồi thiền im lặng 9 năm trong hang đá, mà làm tỉnh ngộ người dân Trung Quốc. Ngài Minh Tuệ chỉ đi bộ và giữ giới, mà làm chấn động tâm thức nhân dân Việt Nam. Vậy việc tự tu cho mình trước để thiên hạ tự tỉnh, hay chạy đi lo cho thiên hạ trước trong khi đó mình ôm một đống chùa, một đống tiền rồi chúng sanh chẳng ai thức tỉnh mà bản thân mình cũng chẳng tu được đến đâu.
Lại đi dùng từ “sướng” để so sánh Ngài với các tầng lớp trong xã hội. Mỗi người sinh ra đều có vận mệnh của mình, họ có ngành nghề riêng, nên không thể đem một người với ngành này mà đi so sánh với người ở ngành khác. Cứ đem so sánh qua lại lẫn nhau giữa hàng triệu dân Việt Nam thì quả thật là ngốc nghếch.
Những hình ảnh của Ngài, không phải do Ngài giàn dựng, nó là do các thành phần YouTube muốn kiếm tiền, là do lòng dân phẫn nộ trước cái sai trái của một số Thầy tu, rồi dùng hình ảnh của Ngài để làm việc họ muốn. Còn việc có dùng hình ảnh của Ngài để chia rẽ nội bộ hay không thì đó là việc của những kẻ có âm mưu đang làm, chứ Ngài Minh Tuệ chẳng biết gì, vì Ngài không dùng điện thoại và mạng xã hội. Nếu như Phật Giáo Việt Nam hay Giáo Hội Việt Nam là một viên Ngọc Quý sáng chói, thì một vài lời nói chia rẽ không thể làm ảnh hưởng đến nó, nhưng nếu nó là một Viên Ngọc bị bám bùn dơ, thì chỉ cần một ly nước nhỏ như Ngài Minh Tuệ xuất hiện, sẽ có tác động lớn đến việc gột rửa nó.
Bạn không thể so sánh khập khiễng việc đi bộ của một người đang làm việc bình thường, với một người là bậc chân tu được. Cùng là đi bộ, nhưng một người đang đi vì tiền vì mưu sinh và có thể không có chánh niệm. Nhưng việc đi bộ của Ngài, là y như Đức Phật đã từng đi, đi vì hạnh nguyện giải thoát, và đi trong Chánh Niệm. Mỗi bước chân của Ngài là câu “Nam Mô A Di Đà Phật”, chứ không phải là “hôm nay nên nấu món gì, hay hôm nay kiếm được bao nhiêu tiền rồi”.
Ngài chưa từng nói việc xây chùa hay làm việc thiện nguyện là sai trái. Ngài kêu gọi mọi người hãy tiếp tục làm những gì lợi ích cho người khác thì hãy cứ làm.
Phật dạy buông bỏ để giải thoát, còn một số Thầy không những ôm mà ôm thật to thật bự thật nặng, vậy đã giải thoát hay chưa?
Việc xây chùa và đút tượng để cho bản thân Tăng Ni tu tập và cho mọi người đến nương tựa tu học là một ĐIỀU TỐT, nhưng nếu lợi dụng việc quyên góp xây chùa mà đút túi riêng và làm giàu cho chính mình thì là việc đáng trách. Và nhân dân Việt Nam đang lên án các thành phần xấu đó, chứ không phải tất cả các Tăng Ni, vì vậy bạn không nên đánh đồng tất cả, và chất vấn một cách nông cạn như thế.
Tôi yêu kính Ngài Minh Tuệ, nhưng không có nghĩa là tôi đồng tình với việc người dân bám lấy Ngài, tôi cũng không đồng tình với việc các nam nhân bỏ nhà bỏ việc đi theo Ngài một cách bốc đồng.
Còn việc xã hội có loạn hay không thì phải hỏi những thành phần đang chống đối Minh Tuệ có muốn làm loạn lên hay không? Chứ theo tôi, thành phần ngưỡng mộ Minh Tuệ là những người tri thức hiểu biết và hiểu rõ giá trị chân lý của Phật, họ tìm đến Minh Tuệ với lòng ngưỡng mộ trong sự thanh tịnh. Họ âm thầm chiêm bái, cúng dường rồi đi về. Còn những người làm loạn là một số YouTuber muốn kiếm tiền, là những người xuống tóc đi theo đoàn chỉ để thử sức chứ không phải vì mục đích giác ngộ, là những người giả bộ xô đẩy để làm nên cảnh rối loạn, là những người có âm mưu phá đi hình ảnh đẹp của Ngài Minh Tuệ, đây mới chính là cái mà chúng ta nên dẹp bỏ.
Cuối cùng, tôi xin hỏi bạn, nếu phải chọn lựa, làm một người ăn xin nhưng có một tâm hồn hạnh phúc, sức khỏe dồi dào, ăn ngon, ngủ ngon, có thể chu du khắp nơi bạn muốn, và sẽ thành Phật trong tương lai; với lại, làm một giám đốc, tiền đầy túi, nhưng hai tay đầy máu, tinh thần căng thẳng, ốm yếu bệnh tật, ăn ngủ chẳng ngon, tương lai vào địa ngục. Vậy bạn sẽ chọn cái nào? Bạn nói bạn là người tu, vậy tại sao còn nói đến hai từ “địa vị”, chẳng lẽ không phải tất cả chúng sanh đều bình đẳng như nhau?
Theo tôi nghĩ, người viết lời bình luận tiêu cực trên, chưa từng nghiên cứu rõ về sự việc Ngài Minh Tuệ, là người có tâm so sánh và phân biệt một cách thiển cận. Vì vậy, trong tình huống này, tôi nghĩ, bất hạnh lớn nhất trong đời người là không có đủ trí tuệ, để nhìn nhận thấu đáo mọi sự việc trước khi phát ngôn và trước khi hành động. Xin bạn lưu ý điều này.
Nam Mô A Di Đà Phật Vạn Vật Thái Bình. 🙏
Hoan hỉ hoan hỉ!
nguồn St
* Đây là nguồn chia sẻ của một ai đó mà tôi thấy hay, nên coppy chia sẻ lại, cũng mong mn hoan hỷ và cùng cảm nhận 🙏🙏🙏
Thầy được cân bộ hỗ trợ làm căn cước... và... 🙏🙏🙏
Câu chuyện ấm lòng về tình người ❤️
Anh shiper tội nghiệp Nữa đêm bị chóng mặt nằm xuống nghỉ lun tại thuyền rồng chưa kịp rút chìa khóa đã bị trộm lấy mất 😞
Gia đình a rất khó khăn có chiếc xe để đi làm nuôi cha tâm thần , ở nhà thuê…sau khi biết được hôm nay đã có MTQ giúp đỡ và tặng xe để a ấy tiếp tục công việc 🥰
Đà Nẵng mình nhiều người tốt quá 😍
ĐÀ NẴNG TÌNH NGƯỜI
🆘 GẤP 🆘
Tìm người thân xe BKS 43D162748
bị đ.ộ.t q.u.ỵ vừa được đưa đến cấp cứu tại BVĐK Đà Nẵng
❤ NGƯỜI ĐI TÌM HÌNH CỦA NƯỚC ❤
Đất nước đẹp vô cùng nhưng Bác phải ra đi
Cho tôi làm sóng dưới con tàu đưa tiễn Bác!
Khi bờ bãi dần lui, làng xóm khuất
Bốn phía nhìn không một bóng hàng tre.
Đêm xa nước đầu tiên, ai nỡ ngủ?
Sóng vỗ dưới thân tàu đâu phải sóng quê hương!
Trời từ đây chẳng xanh màu xứ sở,
Xa nước rồi, càng hiểu nước đau thương!
Lũ chúng ta ngủ trong giường chiếu hẹp
Giấc mơ con đè nát cuộc đời con!
Hạnh phúc đựng trong một tà áo đẹp!
Một mái nhà yên rủ bóng xuống tâm hồn.
Trǎm cơn mơ không chống nổi một đêm dày
Ta lại mặc cho mưa tuôn và gió thổi
Lòng ta thành con rối
Cho cuộc đời giật dây!
Quanh hồ Gươm không ai bàn chuyện vua Lê
Lòng ta đã thành rêu phong chuyện cũ
Hiểu sao hết những tấm lòng lãnh tụ
Tìm đường đi cho dân tộc theo đi.
Hiểu sao hết Người đi tìm hình của Nước
Không phải hình một bài thơ đá tạc nên người
Một góc quê hương, nửa đời quen thuộc,
Hay một đấng vô hình sương khói xa xôi...
Mà hình đất nước hoặc còn hoặc mất
Sắc vàng nghìn xưa, sắc đỏ tương lai
Thế đi đứng của toàn dân tộc
Một cách vin hoa cho hai mươi lǎm triệu con người.
Có nhớ chǎng, hỡi gió rét thành Ba Lê?
Một viên gạch hồng, Bác chống lại cả một mùa bǎng giá
Và sương mù thành Luân Đôn, ngươi có nhớ
Giọt mồ hôi Người nhỏ giữa đêm khuya?
Đời bồi tàu lênh đênh theo sóng bể
Người đi hỏi khắp bóng cờ châu Mỹ, châu Phi,
Những đất tự do, những trời nô lệ,
Những con đường cách mạng đang tìm đi.
Đêm mơ nước, ngày thấy hình của nước
Cây cỏ trong chiêm bao xanh sắc biếc quê nhà
Ăn một miếng ngon cũng đắng lòng vì Tổ quốc
Chẳng yên lòng khi ngắm một nhành hoa.
Ngày mai dân ta sẽ sống sao đây?
Sông Hồng chảy về đâu? Và lịch sử?
Bao giờ dải Trường Sơn bừng giấc ngủ
Cánh tay thần Phù Đổng sẽ vươn mây?
Rồi cờ sẽ ra sao? Tiếng hát sẽ ra sao?
Nụ cười sẽ ra sao?...
Ơi, độc lập!
Xanh biếc mấy là trời xanh Tổ quốc
Khi tự do về chói ở trên đầu.
Kìa mặt trời Nga bừng chói ở phương Đông
Cây cay đắng đã ra mùa quả ngọt
Người cay đắng đã chia phần hạnh phúc
Sao vàng bay theo liềm búa công nông.
Luận cương đến với Bác Hồ. Và Người đã khóc
Lệ Bác Hồ rơi trên chữ Lê Nin.
Bốn bức tường im nghe Bác lật từng trang sách gấp
Tưởng bên ngoài, đất nước đợi mong tin.
Bác reo lên một mình như nói cùng dân tộc:
"Cơm áo là đây! Hạnh phúc đây rồi!"
Hình của Đảng lồng trong hình của Nước.
Phút khóc đầu tiên là phút Bác Hồ cười,
Bác thấy:
Dân ta bưng bát cơm mồ hôi nước mắt
Ruộng theo trâu về lại với người cày
Mỏ thiếc, hầm than, rừng vàng, biển bạc...
Không còn người bỏ xác bên đường ray.
Giặc nước đuổi xong rồi. Trời xanh thành tiếng hát
Điện theo trǎng vào phòng ngủ công nhân
Những kẻ quê mùa đã thành trí thức
Tǎm tối cần lao nay hóa những anh hùng.
Nước Việt Nam nghìn nǎm Đinh, Lý, Trần, Lê
Thành nước Việt nhân dân trong mát suối
Mái rạ nghìn nǎm hồng thay sắc ngói
Những đời thường cũng có bóng hoa che.
Ôi! Đường đến với Lênin là đường về Tổ quốc
Tuyết Matxcơva sáng ấy lạnh trǎm lần
Trong tuyết trắng như đọng nhiều nước mắt
Lênin mất rồi! Nhưng Bác chẳng dừng chân.
Luận cương của Lênin theo Người về quê Việt
Biên giới còn xa nhưng Bác thấy đã đến rồi
Kìa! Bóng Bác đang hôn lên hòn đất
Lắng nghe trong màu hồng, hình đất nước phôi thai.
(Chế Lan Viên - 1960)
Thật nhiều cảm xúc khi nhìn hình ảnh của Bác Hồ kính yêu. 😍
"CON BIẾT...
Ngày con bắt đầu hành trình mới mang tên Đại học là ba mẹ sẽ có thêm rất nhiều nỗi lo; lo về tiền bạc, lo sợ con mình có đủ vững vàng trong xã hội không....
Ngày con nhập học, bằng cách này hay cách khác thì ba mẹ vẫn luôn đồng hành cùng con. Con biết, ba mẹ cũng rất tự hào về con khi con đỗ Đại học.
Ngày đó, con sẽ bắt đầu một cuộc sống mới, muốn ăn ngủ ra sao cũng được, làm được nhiều điều mình thích mà không bị ngăn cản... nhưng con cũng sẽ ít gặp ba mẹ hơn trước.
Cũng vì đó mà ba mẹ có thêm nhiều nỗi lo về con mình có đủ sức đương đầu với những cám dỗ ngoài kia; đa cấp trá hình sẵn sàng tiếp cận, lừa đảo muôn hình thù, rồi khi trái gió trở trời sẽ ra sao...
NHƯNG VÌ...
"Có cực thì cũng cố cho nó học thành tài với người ta"
"Chỉ mong là sau này nó học xong có một công việc ổn định lo tốt cho bản thân nó"
Và vì rất nhiều điều nữa, chung quy là ba mẹ muốn dành những thứ tốt đẹp cho con
NÊN LÀ...
Con nhất định sẽ cố gắng học tập thật giỏi để không phụ lòng ba mẹ.
Con nhất định sẽ tìm được một việc làm thật tốt để phụ giúp gia đình.
Con nhất định sẽ trở thành một người tử tế trong xã hội.
Con nhất định sẽ không phụ lòng mong mỏi của ba mẹ"
------
Và nếu bạn đang được đi học Đại học, thì bạn đang may mắn hơn rất nhiều người.
Hãy trân trọng thời gian này, học nhiều nhất có thể, làm nhiều nhất có thể. Tuổi trẻ mà không cố gắng, vậy thì bao giờ mới cố gắng?
- Hội sinh viên Việt Nam -
Đừng bỏ qua hãy cầu 1 điều đơn giản 🙏🙏🙏
CÓ MỘT TẤM LÒNG
Người Nhật khi dời trụ điện bằng gỗ đã bị mục nát đề thay bằng trụ điện bê tông thì những người thi công vô tình phát hiện ra trên cây trụ điện gỗ đang có một tổ chim. Thế là họ vẫn tiến hành trồng cây trụ điện mới và khéo léo để lại đoạn cây trụ điện có tổ chim kia.
Cũng vậy, người Tây khi làm nhà mái ngói họ thiết kế ra một góc nhỏ có gắn sẵn cái tổ chim để chim thiên nhiên có thể trú ngụ mà không phải cất công sức làm tổ nữa.
Người Nhật còn phải mua ngũ cốc, thóc gạo rải trên các cánh đồng khi mùa đông về, tuyết che trên các cánh đồng cho chim sếu và chim đi cư, chim trời ăn vì sợ chúng không kiếm được mồi.
Nhân bản đến thế ♥️
Tổng đài Quốc gia Bảo vệ Trẻ em, với đầu số 111, hoạt động miễn phí 24/7 là một địa chỉ có thể tiếp cận trong trường hợp cần tố giác hành vi bạo hành.
Lấy người mình yêu hay người yêu mình? Câu chuyện của ông bà mình - ảnh từ những ngày mình sống trong Đà Nẵng với "đôi bạn già"
“””Câu chuyện rất cảm động được chia sẻ bởi 1 facebook có tên Việt Hà”””
--------------------
Hôm qua, bà mình mất. Trong sự nhớ thương, mình muốn viết ra câu chuyện tình này, như một cách để tưởng nhớ và bày tỏ lòng ngưỡng mộ.
P/s: Bà họ hàng (Em gái của ông ngoại mình)
Mình không lớn lên cùng 2 ông bà, nhưng vào 2018, mình đã vào Đà Nẵng kiến tập 1 thời gian rồi sống cùng họ. Cũng ở đó, mình đã chứng kiến những chuyện cổ tích đời thật mà trước giờ chỉ thấy trên phim...
-----------
**** TÌNH YÊU***
Hồi mình ở Đà Nẵng, bà Bông đã yếu đi nhiều, vào ra bệnh viện như cơm bữa, thỉnh thoảng lẫn quên này quên nọ. NHƯNG…bà nhớ từng chi tiết câu chuyện với “người yêu cũ” .
Hồi đó, vì bà xinh và hát hay nên vào đoàn văn công. Rồi bà có tình yêu đẹp với một anh bộ đội địa phương. Có những hôm, ông đạp xe mười mấy cây để đón đưa bà. Họ yêu nhau nhưng không đến được, vậy nên bà còn nhiều tiếc nuối cho mối tình dở dang đó lắm.
Bà nói: "Hồi đó chỉ nắm tay và đón đưa nhau bằng xe đạp, đâu ai nghĩ sẽ ghi lòng tạc dạ đến suốt đời đâu."
--------
*** TÌNH NGHĨA ***
Buồn cười ở chỗ, lúc bà say sưa kể về người yêu cũ, ông Khôi (chồng bà Bông) ngồi cạnh, thản nhiên đọc báo, miệng hé nụ cười. Thi thoảng nhìn sang âu yếm hỏi: “Đói chưa? Ăn cơm hí? Uống sữa hí?”
Bà Bông xua tay, hờn dỗi:
- Thôi, không đói. Để kể nốt cho nó nghe đã.
- ờ… rứa kể tiếp đi
- Thật ra bà không yêu ông mày bằng người yêu cũ đâu, nhưng duyên phận sao lại lấy ông mày đấy, chả hiểu!
Ông Khôi gấp tờ báo, cười xòa:
- Ừ đúng rồi, chỉ có ông yêu bà mày nhiều thôi....
Mỗi giờ ăn trưa, bà thường nằm trong giường, ông Khôi phải dỗ mãi. Ông vào tận phòng, nằm bên cạnh, kê tay lên đầu, âu yếm như một đứa trẻ:
- Nào, ngoan nào, ra ăn nào…
- Không.
- Thôi mà…ra ăn đi rồi tí chở sang cháu chơi hé?
- Không
- Thôi thương thương, ra ăn xíu xiu thôi rồi uống thuốc.
Lúc đó, bà Bông mới chịu ra ăn, mặt vẫn xịu xuống, còn ông thì cười khoái chí vì cuối cùng “bé cưng” cũng chịu ăn rồi.....
Mỗi sáng, ông dậy sớm, khám, đo nhịp tim và tiêm thuốc cho bà, đi chợ, nấu ăn, đọc báo bà nghe,…Mỗi tuần 1 lần, ông chở bà vào viện để khám. Mỗi tuần 2 lần, ông lại đèo bà sang nhà con trai thăm 2 đứa cháu. Hai ông bà nói: “Thôi tụi tao già rồi khó tính, cho con trai và con dâu ra ở riêng kẻo phiền chúng nó, mà không có chúng nó, tụi tao cũng nhàn hơn ấy! Hai ông bà tao chăm nhau được rồi!”
Mình thật sự kinh ngạc rằng “Trời ơi, ở tuổi này, vẫn còn những tình yêu bao dung đến vậy sao? Vẫn còn những người đàn ông ân cần và nuông chiều tới vậy dù đã tuổi xế chiều?”. Cách ông chăm sóc bà hệt như mấy anh “soái ca” trong ngôn tình mà mình hay đọc ấy…
Hôm qua nghe tin bà mất, cả 2 cậu con trai lại đang đi công tác xa, không có ở Đà Nẵng. Họ hàng cũng ở Quảng Bình cả, không vào kịp lúc bà đi. Vậy là mỗi ông bên cạnh bà từ rạng sáng, lo liệu mọi chuyện.
Vậy mới biết, đôi khi tình yêu chỉ là xúc cảm thời son trẻ, tình nghĩa mới là thứ khiến con người ta đủ bao dung để gắn bó trọn đời.
Mình chợt nghĩ thương ông, rồi những ngày tháng sau đó, “người con gái” mà ông luôn ân cần chăm sóc, dành cả đời để thương, để yêu hết mực đã rời đi. Ông sẽ sống một mình, và mỗi buổi sáng, những bài báo không còn đọc lên thành tiếng nữa vì giờ đã thiếu vắng người nghe…
----------------------
Ảnh 1: Ông Khôi đang ân cần cài nón bảo hiểm cho bà Bông để chở bà Bông sang chơi với cháu như đã hứa
Ảnh 2: Ông đứng lo lắng ở ngoài cửa phòng khám lúc bà đang khám. Mình bảo ngồi kẻo mỏi thì không chịu, chỉ muốn đứng ngóng vào bên trong vì lo cho bà.
Ảnh 3: Ông dậy sớm mỗi sáng đo huyết áp và tiêm thuốc cho bà
Ảnh 4: Ông đang dỗ “bé cưng” ra ăn cơm
Click here to claim your Sponsored Listing.
ĐÀ NẴNG TÌNH NGƯỜI
Đà Nẵng Tình Người – Nơi những tấm lòng hảo tâm chung tay xây dựng Đà Nẵng thân yêu – Giúp đỡ tương trợ những hoàn cảnh khó khăn vượt qua mọi sóng gió.
BẠN ĐANG GẶP KHÓ KHĂN?Hãy gửi thông tin tại đây để được nhận hỗ trợ
BẠN LÀ MẠNH THƯỜNG QUÂNHãy chung tay giúp đỡ những mảnh đời bất hạnh ngoài kia
WEBSITE PHI LỢI NHUẬN- Website được tạo ra với mục đích kết nối giữa các hoàn cảnh khó khăn với những nhà hảo tâm. Và không thu bất kỳ một khoản phí nào.
- Trường hợp ai đó giả danh thu phí hay yêu cầu thanh toán chuyển khoản vui lòng báo ngay tới mail: [email protected] để chúng tôi xử lý thông tin.
Videos (show all)
Website
Address
55 Lê Lợi
Da Nang
550000
16 Đông Thạnh 2
Da Nang, 084
To learn all about L.O.V.E., visit https://loveofvn.org/wp/summary/
Da Nang, 840511
STL - là một tổ chức hoạt động xã hội trên tinh thần tự nguyện, chuyên thực hiện những chương trình tình nguyện và các hoạt động nhân đạo phi lợi nhuận.
Hoà An, Cẩm Lệ
Da Nang
Nơi hoạt động chia sẽ yêu thương và giúp đỡ cộng đồng
154 Phạm Như Xương, Liên Chiểu
Da Nang
Tự hào là Trung tâm luyện thi TOEIC và giao tiếp hàng đầu Đà Nẵng với đội ng?
33 Xô Viết Nghệ Tĩnh
Da Nang
Green Earth - Vì mọi người, vì cộng đồng, vì chính tương lai chúng ta. Cám ơn cá
172 Trần Phú, Phước Ninh, Hải Châu
Da Nang, 550000
Chuyến Xe 0 Đồng Đà Nẵng, hỗ trợ Nhập Viện, Xuất Viện cho Bệnh nhân thuộc diện hộ nghèo cận nghèo
Da Nang, 550000
Hoạt động Đoàn Thanh Niên VietinBank CN Đà Nẵng.
565 Nguyễn Tất Thành
Da Nang, 50000
WeDo is an art - event club established for students who have an interest in art at Prinberk Academy.